Từ sau ngày hôm đó Kim Taehyung đã mua một căn nhà khác, Choi Minyoung ngoài mặt an phận nhưng lại rất tức giận khi hắn không đưa mình về căn nhà kia, đó là nơi có ý nghĩa với cả hai, nhưng sao Jungkook lại là người được sống ở đó.
Đã hơn một tuần hắn không đến tìm, nghĩ rằng hắn đang ở bên Jeon Jungkook, chỉ nghĩ đến Choi Minyoung đã tức điên lên, mỗi ngày đều đến nhà làm phiền cậu.
Bà Kim vì quá giận đứa con trai của mình nên đã dọn về Kim gia. Cậu cũng dặn bà đừng nói cho ông Kim biết.
Người làm trong nhà thấy cảnh này chướng mắt không thôi, nếu không phải vì cậu và hắn họ đã xin trở về Kim gia làm việc, ở đây phục vụ cho quý cô khó tính này ai mà chịu cho nổi.
Choi Minyoung ngồi sát rạt hắn trên bàn ăn, tay không ngừng gắp thức ăn bỏ vào chén hắn, hai người cứ gắp qua gắp lại cho nhau mà quên rằng cậu đang ngồi chung bàn với họ.
Kim Taehyung khó hiểu khi cô ta đến đây, không phải đã có một căn nhà khác rồi sao.
"Anh à, anh phải ăn nhiều vào, em thấy anh dạo này gầy quá."
"Được."
Cậu vờ như không nghe thấy, cúi đầu như đang thưởng thức bữa ăn do chính mình nấu. Mỗi điều mà họ nói cậu đều nghe, mỗi hành động họ làm cậu đều thấy. Cậu cũng là con người, nhìn thấy cảnh này nếu nói không đau thì chính là nói dối.
"Lúc em không ở đây chắc ai đó chăm sóc anh sơ sài lắm phải không?"
"Sao lại hỏi vậy?"
"Thì anh nhìn anh đi, lúc chúng ta còn hẹn hò đã gầy, bây giờ còn gầy hơn nữa."
"Không đến nỗi như em nói đâu."
"Không được, em nhất định phải tìm cách để chăm sóc anh thật tốt, chứ không như ai kia."
Cô ta vừa nói vừa nhìn sang cậu, nhướng mày tỏ ý khiêu khích.
Quản gia Lee từ phòng khách đi vào, ông còn cầm cả điện thoại cậu trên tay.
"Cậu Jungkook, điện thoại của cậu."
"Cảm ơn bác."
Ông hoàn thành xong bổn phận liền lui ra sau vườn với bác Kwang, ở đây nhìn thấy cô ta khó chịu trong người lắm.
"Anh Namjoon, gọi em có chuyện gì sao?"
(...)
"Vậy sao?"
(...)
"Được được."
Không biết Kim Namjoon nói gì mà cậu bỏ cả bữa cơm. Cô ta thì không quan tâm cho lắm, nhưng hắn thì không hẳn, tuy hắn giữ im lặng nhưng trong lòng vô cùng khó chịu. Buông đũa kết thúc bữa ăn, quay về phòng với vẻ mặt khó coi. Không chút quan tâm mà bỏ lại Choi Minyoung ở bàn ăn.
Gần đây Kim thị đang tiến hành một công trình có quy mô tương đối lớn nên hắn không có chút thời gian rảnh, hầu hết thời gian đều ở công ty.
Choi Min Young như thường ngày nằm dài trên sofa ăn trái cây. Đến lúc có tiếng xe vào nhà mới vội tắt TV chạy ra mở cửa, tưởng đâu hắn đã về, nào ngờ người đến lại là bà Kim, còn có Jiwoo và Jiyeon.