Chap 33: Hôn ước

453 43 1
                                    

Đan Ny đứng im lặng hồi lâu, nhưng chẳng thấy Kha có phản ứng gì lại, trong lòng có chút thắc mắc cùng sốt ruột. Được rồi, là nàng nhất thời cáu giận, muốn hả dạ mới ném tuyết vào người con nhà người ta. Nhưng cũng có cần phải im lặng đến đáng sợ như vậy không? Ném có vài cái thôi mà, vì mỗi thế mà không định bước tới dỗ nàng sao?

Nàng tần ngần, muốn mở lời mà lại chẳng biết phải nói gì. Nàng bỗng muốn đổ lỗi lên đầu một ai khác, miễn sao là khiến nàng không phải chịu cái cảm giác xấu hổ vì đã hiểu nhầm như lúc này là được. Tại sao giờ phút quan trọng như thế này thì Nhất Kỳ lại không có mặt ở đây cơ chứ?

Cứ đứng như vậy một hồi, công chúa của chúng ta mãi mới mấp máy môi được vài chữ:

- K...Kh....a....

Cái gì thế này? Đan Ny ! Mày mà cũng bị nói lắp như thế này ư?

Nàng khẽ cắn môi, ngẩng lên nhìn đã thấyTrần Kha đứng ngay trước mặt từ lúc nào, giật mình, hai chân nàng chợt mất thăng bằng, chao đảo muốn ngã ra đằng sau.Trần Kha nhanh nhẹn vươn tay ra đỡ lấy, khẽ mỉm cười mà lại như không cười, đôi mắt cố tỏ ra vui vẻ mà lại chẳng thấy vui một chút nào.

- Quà cũng đã tặng....Vậy...Muộn rồi, chúng ta đến nhà Chu tỷ thôi. – Khóe môi Trần Kha miễn cưỡng cong lên, định nắm tay nàng nhưng lại không làm, toan quay lưng bước đi. Dường như không nhịn nổi, Đan Ny vội nắm lấy mấy ngón tay lạnh cóng của Kha, xung quanh chỉ có tiếng gió thổi, cuối cùng những điều sâu thẳng nhất trong nàng cũng bật thành lời:

- Là vì đã ghen, nên mới như vậy.....

- ...... - Trên mặt hiện lên ba dấu chấm hỏi và một dấu chấm than.

- Là vì....Ny Ny đã nhìn thấy Kha, cùng một cô gái khác thân mật, nên mới cư xử như vậy.

- Gì cơ? Cô gái khác?

- Ở chợ. 10 giờ sáng thứ ba ngày 23 tháng 12.

- ......... - Trần Kha khó hiểu nhìn Đan ny, mất vài giây để nhớ lại, chợt hiểu ra chính là lúc đi cùng Từ Vy, cảm giác kì lạ đó không phải là sai. Đan Ny thực sự đã có mặt? – Đan Ny cũng ở đấy?

- Phải! – Đan Ny nghe câu hỏi thản nhiên của Kha, bản tính công chúa lại nổi lên, hất mạnh mấy ngón tay của Kha ra, ánh mắt cũng thay đổi.

- ......Đó là người đã giúp Kha chỉ là đi mua vật liệu cùng nhau, không có chuyện gì mà. – Trần Kha cũng chẳng giải thích gì nhiều, thấy Đan Ny không định nói gì, lại định bỏ đi trước.

- Đứng lại đã. – Công chúa lên tiếng, bước tới trước mặt Trần Kha, nhìn thẳng vào mắt người đối diện, Trần Kha nghiêng đầu định trốn tránh, nhưng nàng nhanh hơn, dùng hai tay giữ lấy gương mặt cũng lạnh toát của bạn ấy nhìn thẳng vào mình. Nàng vội giật mình, sao lại có thể lạnh đến thế, giọng lo lắng – Lạnh quá. Sao lại lạnh thế này?

- .........-Trần Kha không nói gì, chỉ nhìn nàng, rồi lại nhẹ cười.

- Kha bị ngốc sao? Sao còn cười được?! – Đan Ny bất mãn trách móc.

- Không cười thì phải biểu hiện như thế nào? –Trần Kha hỏi lại, bàn tay công chúa đặt trên má khẽ chùng xuống. Nhìn những bông tuyết rơi trên mái tóc Kha, cảm nhận hơi lạnh lan tỏa xung quanh, lúc này, nàng bỗng cảm thấy...nàng....

[Đản Xác] [COVER] MỘT NĂM PHIÊU LƯU KÝNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ