Chương 21 - Một bước sai lầm

502 40 1
                                    

Bờ sông ngoài cạnh bộ lạc Vân Long .

"Ngươi nhanh lên nào, hắn sắp ra rồi đấy!"

"Hay giờ chúng ta về đi Tạ Phi!" Tiêu Vũ lo lắng nói.

"Về gì mà về, đã chuẩn bị hết cả ngày hôm nay, không lẽ đến bước cuối cùng ngươi lại từ bỏ."

Tên này thường ngày nhìn cũng gan lắm mà, sao đến phút quan trong lại nhát cấy thế này.

Tạ Phi còn phải lo cho mình lúc đó không chạy kịp là bay xác với Mộc Nhĩ nữa là, sợ tên đó mạnh tay quá đánh cho hắn bầm dập.

Mà Trạch Lôi biết hắn lừa y dụ Mộc Nhĩ ra đây cũng xong đời, đi làm chuyện kiểu này thì cũng xác định khó sống yên với y.

Giờ này, Trạch Lôi chắc đang chờ hắn về để nhấm nháp một tí, theo lời Tạ Phi hứa với Trạch Lôi nếu làm theo lời hắn.

Thật tội lỗi quá đi mà, lừa con sư tử đó cũng hơi ác, Trạch Lôi tưởng hắn bỏ qua cái cấm dục thật. Chỉ cần dụ tên kia ra giùm Tạ Phi là tối nay được cùng hắn lăng giường, vui mừng không thôi mà ở nhà đợi chờ.

Tiêu Vũ nhìn trời đêm đen xịt, gió lạnh khiến người ta rùng mình, bụi cỏ bên cạnh cứ vang lên tiếng sột soạt, mặt có hơi sợ hãi: "Tạ Phi chúng ta về đi mà, khỏi làm nữa, dù gì cũng ở ngoài bộ lạc lỡ có mãnh thú thì sao!"

Hắn cũng cảm thấy sợ, mà bây giờ không cho phép được chùn bước, cả người hóa trang cũng xong rồi: "Ngươi cứ yên tâm, con sông này rất hay được giống cái ưa chuộng, với lại gần bộ lạc, mãnh thú ở gần sớm đã bị săn bắt hết!"

Nghe vậy Tiêu Vũ cũng yên tâm, nhưng thấy có cái gì sai sai trong đấy: "Sao ngươi mới đến bộ lạc chưa mấy ngày, mà biết rõ giống cái hay tắm ở đây "

Tạ Phi chột dạ quay qua chỗ khác: "Ờ thì nghe người trong tộc bảo!"

"Cũng đúng... À mà khoan đã, đừng nói với ta ngươi là giống cái mấy ngày trước bị giống cái trong tộc nhìn thấy, rình rập trong bụi nhìn lén bọn họ tắm!" Tiêu Vũ như phát hiện ra điều gì, la lên nói.

"Ngươi nói nhỏ thôi... la lên như thế lỡ có người nghe thấy thì sao! "Vừa nói tay Tạ Phi vừa bịt miệng Tiêu Vũ.

"Ưm.. Ngươi buông ra ra, cả người toàn mùi thú nhân lưu manh!" Thoát khỏi cái tay của hắn, Tiêu Vũ thở một phát lấy lại hơi.

Tạ Phi kinh bỉ nhìn cậu: "Thế còn là vì ai, không phải là vì ngươi ta cũng đâu phải bôi loại quả này lên, tí về nhà sợ Trạch Lôi còn nghĩ ta giao du với tên thú nhân nào ngoài y đấy."

Bây giờ, cả người Tạ Phi đều khoác da thú từ đầu đến chân, không một kẻ hở, mặt bôi than đến không ra hình dáng, đến nổi bộ râu của hắn cũng không biết cắt tóc của ai mà dán lên.

Cả ngày hôm nay, hắn với Tiêu Vũ đi khắp nơi tìm hai loại quả này, một quả đã dùng lên người hắn. Được biết quả này tên là ẩn mùi, tên quả nói lên tất cả, bôi lên người sẽ có mùi của thú nhân, giống cái đi đường xa thường mang theo loại quả này để phòng thân. Nhưng loại quả này không phổ biến, chỉ có miền cực bắc mới có. May mắn trong bộ lạc có đôi thú nhân già khi trẻ hái được, luôn cất trong nhà không dùng tới, nay hắn biết mới tới nhà dùng chút thịt đổi được.

[Đam Mỹ] Xuyên Qua Thế Giới Thú Nhân Làm Sao Sống ĐâyNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ