Chương 38

726 80 1
                                    

Tràng cười khoái trá pha lẫn tiếng vỗ tay. Từ Tĩnh Lôi phe phẩy ngọc phiến, ngữ điệu sặc mùi châm chọc: " Ai đây? A à... Lạp huynh nhĩ hảo ".

Hắn chờ mong dung nhan thanh tú vượt xa hàng tá nữ tử, biến hóa đặc sắc tới đâu. Coi bộ hắn hy vọng quá nhiều, Lệ Sa không những không đoái hoài còn xem hắn như không khí chớ hề quan tâm.

Tiết chế cơn nộ khí thu gọn ngọc phiến trong lòng bàn tay, hắn cố tình to giọng nói bâng quơ: " Hầyy... Thái Anh a Thái Anh, ta nhớ nàng phát điên a".

"Lộp cộp" âm thanh va chạm trên mái nhà. Bóng đen và bầu trời đêm hòa quyện làm một, ảo ảo thật thật thật. Từ Tĩnh Lôi dụi mắt ngửa mặt... một con mèo mun đen thui, làm hắn sợ hết cả hồn.

Vạt áo phất gió, hắc y nhân liên hồi đạp chân phi thân qua nóc nhà cao tần liền kề, cặn kẽ quan sát nữ tử bước đi giữa lòng đường, còn thân ảnh nam nhân theo sau nàng đã biệt lai vô dạng.

Đầu gối hắn trệch nhịp, mất đà lăn xuống bãi đất hoang. Thân thủ nhạy bén ngã người tránh hòn đá tốc độ bay ngang ngửa tên bắn, trúng phải nó nội thương là điều không thể tránh khỏi.

Ngọc Hoa ghìm ngay yếu điểm phóng thêm vài viên, vô tung vô ảnh, chưa đầy năm giây đã đứng trên đỉnh đầu hắn giao chiến trực diện.

"Rắc" đầu gối hắn vừa bị nàng đả thương, di chuyển thiếu độ chính xác, ăn trọn một chưởng của nàng, máu tươi thấm ướt khăn che mặt, đổ gục.

Ngọc Hoa dè chừng nhặt cành cây khô đẩy đẩy hắc y nhân, hắn nằm bất động chẳng khác nào xác chết. Nàng hành động dứt khoát túm khăn che mặt của hắn, đáng tiếc chạm được góc khăn hắn bất ngờ tung cước, nàng bắt buộc buông tay né đòn "Thôi chết" đúng như nàng suy đoán, hắn bàn tay đầy cát đánh mù tầm nhìn nàng rồi nhanh chân tẩu thoát.

"Chết tiệt" hắn trọng thương, chắc chắn chạy không được bao xa. Nàng bẻ gãy cành cây khô, chuẩn bị truy đuổi thì hòn đá lăn lóc dưới chân tác động.

Bước ra từ góc tối, thân ảnh nam nhân da trắng nổi bật dưới ánh trăng.

-" Nặc Ba? ".

Ngọc Hoa cả kinh trợn mắt, biểu cảm phải gọi là hiếm khi nàng sử dụng trong mọi tình huống.

Lệ Sa mi tâm ngưng trọng không kém, cô biết từ lúc xuất phủ cho tới lúc ở trà lâu và gặp mặt Thái Anh nhất cử nhất động của mình đều bị hắn giám sát.

Cô hạ giọng kề tai Ngọc Hoa thầm thì.

Ngọc Hoa đầu tiên chưa hết bàn hoàn, nghe Lệ Sa nói dứt câu, dây thần kinh mới bớt căng thẳng.

-" Nhờ tất cả vào ngươi ", Lệ Sa tin cậy vỗ vai Ngọc Hoa. Cô gian nan bò khỏi bụi lùm dây leo chằng chịt, đến khi ra được bên ngoài thì khắp người đầy bụi bẩn, mặt mày lem luốc.

Ngọc Hoa nối gót theo sau, bộ dạng còn nhếch nhác hơn Lệ Sa gấp đôi. Nàng phủi phủi chùi chùi thuận miệng nói: " Tiểu thư điều tra lịch trình của ngươi làm cái gì không biết ".

Cũng như hôm nay, vừa nghe Lưu quản gia bẩm báo Lệ Sa hẹn đám nữ thương nhân tại trà lâu. Nàng phân phó Ngọc Hoa chăm sóc Phác lão gia, còn nàng một mình đi tới đó. Giả sử Ngọc Hoa đến chậm một bước thì thực không dám tưởng tượng hậu quả ra sao.

[Chaelisa] Nhà ta có một tiểu thư (cover)Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ