Lệ Sa cần cổ lắc lư kêu nghe răng rắc. Đẩy đẩy bả vai Hân Nghiên.
Gọi tên nàng tận năm lần như vậy mà Hân Nghiên vẫn y thinh bất động, thôi thì mặc nàng vậy.
-"Ngô~ ngươi đi đâu?" Hân Nghiên thật tình không hiểu nổi ngày hôm nay nàng là mắc bệnh gì, tâm hồn bay bổng lâng lâng. Có chăng bị trúng tà?
Lệ Sa xoa xoa cơ miệng, co bóp khớp tay đau nhức, cô nói: "Ta phải hồi phủ."
-"Ngay bây giờ? Ngươi chắc chứ?"
Lệ Sa ngước nhìn trời đêm, "ừm" nhẹ.
Hân Nghiên khoanh tay, hất cao hàm, nàng ngón trỏ xoay vòng xoay vòng trước mặt Lệ Sa, chua giọng: "Ngươi thử nhìn xem đang là giờ nào? Mã phu người ta đều đã muốn ngủ năm sáu giấc. Khắp cái kinh thành này ta e chỉ ta và ngươi vẫn còn thức a~"
Lệ Sa nhanh phủi tay, trả lời ngay: "Không sao, ta có thể đi bộ."
Phác phủ cách xưởng dệt không gọi là gần, nếu nói ra chắc chắn ai cũng chê cười Lệ Sa là một đứa đần độn.
"Chi bằng, nghỉ ngơi ít lát chờ trời sáng." Câu nói này chưa thoát ra cửa miệng, Hân Nghiên liền nhẫn tâm đạp nó xuống.
Từ lúc ngã lưng xuống giường, đã trôi qua bao đoạn thời gian Hân Nghiên nàng cũng không nhớ nổi, chỉ thấy khung cửa ngập màu nắng sớm, mới đó mà rạng đông đông nhanh quá. Gót sen nõn nà khéo léo đưa vào đôi hài màu phấn, vừa khít tiếng Tiểu Kỳ ngoài kia lảnh lót.
"Tiểu thư, nô tì đem nước nóng tới cho người."
Hân Nghiên bật chốt khóa, thuận đường bước vào tấm bình phong, không nhanh không chậm rút từng nút thắt, cho bàn tay mềm mại dạo quanh mặt nước trong veo.
Tiểu Kỳ nhận một cái gật đầu của Hân Nghiên thầm biết độ ấm đã thích hợp. Nàng ngừng việc châm nước nóng mà nhanh nhạy giúp Hân Nghiên bước vào thùng gỗ.
-"Tiểu Kỳ."
-" Có nô tì." Tiểu Kỳ đứng một bên trả lời, vì Hân Nghiên không thích ngoại nhân đụng chạm vào thân thể nàng, nên ngoài hầu hạ pha nước ấm, tất cả còn lại là đứng yên chờ lệnh Hân Nghiên sai bảo.
Hân Nghiên ngập ngừng một hồi song lặng im không nói.
Tiểu Kỳ là một a hoàn thông minh hiểu chuyện, Hân Nghiên ấp ấp mở mở, nàng cũng không lấy làm lạ, yên phận giữ nguyên vị trí của mình.
Hân Nghiên cùng Lệ Sa hăng say bàn luận trọn một đêm, kể cả người có ý chí thép như Tiểu Kỳ cũng không chịu nổi mà ngủ thiếp đi mất. Lệ Sa hừng đông đã tìm kiếm tiểu thư của nàng ý muốn tiếp tục việc dỡ dang, thật chẳng biết thương hoa tiếc ngọc là cái gì.
Tiếng "Ầm ầm" dọa Tiểu Kỳ một phen đứng tim, nàng nín thở ôm bít ngực trái. Thấy Hân Nghiên giơ cao nấm đấm, đầu óc Tiểu Kỳ cuối cùng cũng chịu hoạt động, nàng lật đật vắt chân chạy ùa ra phía cửa. Người bên ngoài đang định phá banh nơi này luôn hay sao?
Là Lệ Sa. Tiểu Kỳ trong lòng có sẵn bức xúc, nàng hừ lạnh: "Lạp quản sự ngươi không biết..." Tiểu Kỳ lời còn chưa nói hết liền bị người nọ chen ngang.
![](https://img.wattpad.com/cover/301629516-288-k23222.jpg)
BẠN ĐANG ĐỌC
[Chaelisa] Nhà ta có một tiểu thư (cover)
FanficBach hợp tiêu thuyết Tên truyện: Nhà Ta Có Một Tiểu Thư. Tác giả: Liễu Mộng (Luliluta). Cover: Rinnie Độ dài: 113 chương. Tình trạng: Hoàn. Thể loại: Nữ x Nữ, mất quyền lịch sử, tiền kiếp hậu kiếp, đời thường văn. Văn án Có người nói rằng lá rụng ắt...