Góc đại thụ già nua xòe tán rộng, một số nhánh rũ xếp chồng nhau nhờ luồng gió đêm lay động. Phác phủ so với ký ức xưa không quá sai biệt, chuyện như mới diễn ra hôm qua vậy.
Lệ Sa không tiếp tục đi, mà dừng trước bệ mẫu đơn cạnh lương đình. Một mực trầm ngâm ngắm dãy lá non xanh mướt, môi khẽ cong.
-"Ngươi đừng động vào hoa kia."
Phải nín thở tầm ba, bốn giây, chờ cơn thắt chặt tại lồng ngực trôi qua, lúc này cô chậm xoay người.
Vẫn là nàng, một thân cao quý thoát tục, thay vào cỗ cô tịch giá buốt chính là nét tinh khôi trong trẻo ở đáy mắt nàng, khiến người ta luôn muốn yêu thương "Đứa trẻ" khả ái như nàng.
Lệ Sa nhất thời mất khả năng nhận định, chỉ biết như vậy hảo hảo thu nàng vào mắt.
Thái Anh cũng là ngước nhìn, đợi Lệ Sa hồi đáp nhưng có vẻ người kia không có ý định đó, nàng còn đang định bỏ đi thì vừa lúc người kia trả lời, câu trả lời này thực làm nàng lúng túng không thôi.
-"Vì sao? Tiểu thư khi không theo dõi ta làm cái gì?"
Gió hiu hiu thổi, tóc nàng lung lay một hồi cũng an phận nằm yên vị trí, không mất trật tự cũng không chạy loạn. Có chút ảo diệu.
Tại vết thương nhỏ nơi lòng bàn tay tăng thêm lực siết, cơn đau tê rát cho cô biết đây là thực tế, mới yên tâm mà vững lòng.
Thấy nàng tự nãy giờ luôn cúi mặt tập trung vào bàn tay băng khăn trắng của mình, rốt cuộc đã hiểu đôi ba phần lý do. Lệ Sa bất quá trong phút chốc chợt nghĩ tới một vài chuyện, liền nhăn mặt ôm tay ngồi xuống bệ đá, môi mím chặt không còn một giọt máu, tựa như khổ sở lắm.
Bộ dạng thừa sống thiếu chết kia đúng là khéo dọa trẻ em hoang mang sợ hãi. Nàng rối rít đến gần Lệ Sa, giọng run run hối lỗi: "Ta xin lỗi, ngàn vạn lần xin lỗi, van ngươi đừng đau, xin lỗi, xin lỗi."
Lệ Sa thôi không giả đò, không ngờ Thái Anh phản ứng mạnh tới nỗi lệ tuôn thành dòng. Gạt đi hàng lệ nóng cứ thế lăn dài, Lệ Sa cô không có chổ nào là không đau xót, chính mình cũng là nhìn nàng mà rơi lệ.
-"Ta..."
"Thái Anh!"
"Đại tiểu thư!"
Thái Anh nàng rất nhanh hướng nhóm ba người đằng xa vẫy tay. Chạy tới bên cạnh nàng trước tiên là Từ Tĩnh Lôi, hắn vuốt bờ má ướt át của nàng, mi cong cũng là đọng nước, hẳn vừa mới khóc qua.
Từ Tĩnh Lôi hừng hực phẫn nộ giấu nàng phía sau lưng, búng ngón tay trỏ chĩa thẳng vào mặt Lệ Sa, khẩu khí không thể hằn học hơn.
-"Ngươi dám ức hiếp nàng?!"
Ý thấy Lệ Sa vẫn đờ mặt ngồi im, hắn thầm cười lạnh. Tốt lắm, sẵn dịp này hắn muốn ra oai trước mặt mỹ nhân, chỉnh đốn Lệ Sa một hồi.
Từ Tĩnh Lôi hắng giọng ưỡn ngực, uy vũ cao giọng: "Nể chút giao tình xưa cũ, bằng không thì đừng hòng ta yên ổn cho qua!"
-"Tiểu thư, thứ này là của người?" Lệ Sa đưa lên lọ sứ nhỏ mà mình vừa nhặt được, tiến hai bước ra khỏi bóng cây, ánh trăng soi rọi tiểu lọ sứ trong tay tăng thêm phần bắt mắt. Cô căn bản không đặt Từ Tĩnh Lôi vào mắt.
![](https://img.wattpad.com/cover/301629516-288-k23222.jpg)
BẠN ĐANG ĐỌC
[Chaelisa] Nhà ta có một tiểu thư (cover)
Fiksi PenggemarBach hợp tiêu thuyết Tên truyện: Nhà Ta Có Một Tiểu Thư. Tác giả: Liễu Mộng (Luliluta). Cover: Rinnie Độ dài: 113 chương. Tình trạng: Hoàn. Thể loại: Nữ x Nữ, mất quyền lịch sử, tiền kiếp hậu kiếp, đời thường văn. Văn án Có người nói rằng lá rụng ắt...