Kỳ 11: Một cây làm chẳng nên non, trăm ... - Phần 1

27 5 1
                                    

Kỳ 11: Một cây làm chẳng nên non, trăm cây chập lại nên hòn núi to

Hogwarts ngày tươi, tháng tốt, năm mơn mởn.

Phòng sinh hoạt chung của ban giáo viên, buổi họp giao ban định kỳ của tuần với danh từ mĩ miều được ghi chú bởi lão hiệu trưởng già đầu nhồi toàn đường hóa học theo một phong cách gợi đòn đến cùng cực là: "Buổi giao lưu trao đổi kinh nghiệm và tăng cường thắt chặt thêm tình cảm gắn bó thân thiết trong ban giáo viên trường".

"Vậy...Severus, tôi nghe nói hồi đầu tuần Harry đã gửi thư cho thầy?"

Albus Percival Wulfric Brian Dumbledore – giới thiệu lại một chút – lão hiệu trưởng già mà Severus tự hỏi không hiểu nhờ vào cái gì mà Hogwarts có thể duy trì tới thời điểm bây giờ dưới sự điều hành của bộ não đã bị đường ăn mòn như vậy – nhấp nháy cặp mắt màu lam sau cái gọng kính vỡ đôi với nụ cười tủm tỉm như đang tha thiết muốn nhận được vài cái bùa chú khó-có-thể-tha-thứ. Severus liếc nhìn lão hiệu trưởng và cũng không hề bỏ lỡ vẻ mặt đầy mong đợi của các giáo viên khác, lạnh lùng đáp trả:

"Tôi cho rằng đó là việc riêng của tôi chứ không phải vấn đề của toàn thế giới để được vinh dự mang ra bàn luận trong một buổi họp giáo viên. Còn nếu ngài muốn biết, hiệu trưởng đáng kính, ngài hoàn toàn có thể đi tìm thằng nhỏ sống dai, cậu bé vàng quý hóa của mình để hỏi, tôi nghĩ với cái bộ não rỗng tuếch đó thì nó chẳng giữ được điều gì làm bí mật đâu."

"Severus, chàng trai của ta, đừng cứng nhắc như vậy..."

Nhưng lão hiệu trưởng chưa kịp nói thêm bất cứ từ nào thì đã bị cái trừng mắt của Severus chặn lại:

"Albus, nếu ngài còn muốn thuốc chữa răng mỗi ngày được để ở trên bàn làm việc với mùi vị chưa làm tê liệt vị giác trong vòng một tháng thì dừng ngay cái chủ đề này lại. Hoặc không chỉ nội trong hôm nay, tôi đảm bảo ngài sẽ không còn một cái răng nào để thăm nom đống đồ ngọt kia đâu."

Và Dumbledore, với tuổi thọ cả trăm năm của mình đương nhiên hiểu rõ câu "thức thời mới là trang tuấn kiệt" liền ngay lập tức thu lại nụ cười trên môi, nghiêm chỉnh ngồi xuống. Nhưng có lẽ hôm nay không phải là một ngày may mắn đối với Severus, khi mà "nọc độc" danh tiếng lẫy lừng của hắn không hề gây được chút ảnh hưởng nào tới những người chung quanh. Bằng chứng là giáo sư McGonagall đang lên tiếng:

"Severus, tôi nghĩ Albus nói đúng đó, thầy đừng quá cứng nhắc...Harry là một chàng trai tốt, hãy thử cho cậu ấy một cơ hội đi..."

"Minerva, xin thất lễ nhưng tôi có thể hỏi là lúc biến hình thành mèo có phải cô đã ăn nhầm con chuột chết nào hay không vậy?"

Phớt lờ những lời nói cay độc của Bậc thầy Độc dược, nữ giáo sư Biến hình vẫn tiếp tục lời khuyên của mình:

"Severus, thầy xứng đáng có được hạnh phúc. Thử chấp nhận Harry một lần, biết đâu thầy sẽ thay đổi suy nghĩ"

Lời khuyên của nữ đồng nghiệp đáng yêu tới mức Severus đang suy tính tới việc có nên chế một ít thuốc để bẫy hết đám chuột trong Hogwarts rồi đóng thùng gửi tặng cho Minerva hay không. Nhưng hắn chưa kịp lên tiếng thì ông thầy nhỏ thó học nhiều quắt cả người của Ravenclaw – Filius Flitwick đã lên tiếng:

Hp - Chuyện thị phi và những chiêu trò vặn xoắnNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ