chương 52

8.8K 619 22
                                    


Thanh âm trầm thấp của nam nhân truyền đến, Lộ Viễn Bạch nghe xong vội vàng nói: "Mới không phải!”

Nghe được người đàn ông đối diện gọi mình như vậy, Lộ Viễn Bạch như một con mèo bị ngắt đuôi, nháy mắt liền xù lông.

Trong lúc nhất thời lời còn chưa suy nghĩ lời nói ở trong đầu một chút liền từ trong miệng nói ra.

Rất có bộ dạng bị vạch trần bí mật, cuống quýt giải thích.

Khóe miệng Đoàn Dự nhếch lên, "Không phải cái gì? ”

Lộ Viễn Bạch rất không cao hứng hừ hừ, "Không phải tiểu biến thái trộm. ”

Đoàn Dự nghe xong hỏi ngược lại, "Sao em lại biết không phải? ”

"Bởi vì..." Lộ Viễn Bạch nói như một chuyện bình thường giống nhau trong nháy mắt dừng lại, tựa như đầu óc bỏ nhà ra đi vừa rồi đã trở lại, lập tức khống chế cái miệng nhỏ nhắn còn đang nói.

Thật sự là thiếu chút nữa, thiếu chút nữa liền lộ ra trọng điểm.

May mắn thay, cậu đã phản ứng kịp thời.

Đoàn Dự truy hỏi, "Bởi vì cái gì? ”

Lộ Viễn Bạch thật đúng là bị hơi khó, suy nghĩ một chút rồi nói: "Bởi vì trong nhà không có tiểu biến thái.”

Trong nhà hiện tại ngoại trừ Đoàn Dự chính là quản gia cùng Dì Lý, trong số họ không có ai phù hợp với tiêu chuẩn tiểu biến thái, Thí Thí và Lộ Mi Mi càng không cần phải nói.

Lộ Viễn Bạch cảm thấy lý do này rất chính đáng.

Nhưng mà không ngờ ngay sau đó Đoàn Dự liền hỏi: "Trong nhà không có tiểu biến thái sao? ”

Những lời này hỏi có ý nghĩa khác, Lộ Viễn Bạch hiển nhiên cũng nghe ra.

Lời của Đoàn Dự, mặt ngoài hỏi là người trộm gối và áo sơ mi không phải người trong nhà, thực ra là hỏi Lộ Viễn Bạch có phải là người nhà anh hay không.

Bởi vì trong lòng Đoàn Dự đã kết luận Lộ Viễn Bạch chính là tiểu biến thái lẻn vào phòng trộm gối đầu cùng áo sơ mi.

Lộ Viễn Bạch mím môi, tuy rằng cậu chính là tiểu biến thái trong miệng Đoàn Dự, nhưng tạm thời còn có chút không muốn thừa nhận.

Tuy rằng lúc trước cũng cảm thấy hành vi trộm gối và áo sơ mi của Đoàn Dự có chút biến thái, nhưng hiện tại bị Đoàn Dự nói ra trong lòng còn có chút khó chịu.

Thật ra Lộ Viễn Bạch cũng nghĩ tới một ngày nào đó Đoàn Dự sẽ biết áo sơ mi và gối đầu là cậu lấy, dù sao vợ cậu thông minh như vậy còn là ông chủ lớn không có gì anh không biết.

Cuối cùng làm một phen đấu tranh tư tưởng trong lòng, sau cùng Lộ Viễn Bạch vẫn cúi đỉnh đầu cao quý, bĩu môi nhỏ nhắn nói: "Không phải tiểu biến thái lấy, là anh lấy.”

Nhưng mà trong lời nói trắng trợn của Lộ Viễn Bạch, người trước và người phía sau căn bản không có gì khác biệt.

Lộ Viễn Bạch trước khi đi lưu lại cho Đoàn Dự một khu vườn trồng đầy hoa còn có Mi Mi cùng Thí Thí đáng yêu làm kỷ niệm, coi như là nhìn vật nhớ người, mà Lộ Viễn Bạch lại hai tay trống không cái gì cũng không có, chỉ là cảm thấy cậu cũng phải có chút đồ để hoài niệm Đoàn Dự mới lấy.

[ĐM - Hoàn] Hợp đồng ly hôn trước khi tôi mất trí nhớNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ