Hai người ăn bánh xong liền ở trong phòng đọc sách, Khúc Mặc Thương có thư phòng riêng, kho sách bên trong rất phong phú, chất đầy cả một kệ.
Lâm Thanh Hàm ngồi nhìn Khúc Mặc Thương đang đọc trên tay cuốn "Narzis and Goldman", cô chuyên chú đọc sách, rũ mi cúi đầu sườn mặt thập phần xinh đẹp. Lâm Thanh Hàm ở một bên nhìn rất lâu, cho đến khi nàng phát hiện Khúc Mặc Thương ngáp một cái, cuối cùng nhắm mắt lại.
Lâm Thanh Hàm nghiêng người tới gần nhìn, nhẹ giọng gọi, "Mặc Thương?" Khúc Mặc Thương không có động tĩnh gì tựa hồ rất mệt mỏi, đã ngủ rồi, người cũng ghé vào trên bàn.
Lâm Thanh Hàm ngồi bên cạnh ngây người nhìn hồi lâu, hơn hai giờ trước, thế giới của nàng vẫn là một mảnh tăm tối, nhưng Khúc Mặc Thương, giống như một ốc đảo xuất hiện giữa sa mạc, tràn đầy sức sống.
Khúc Mặc Thương nằm sấp ngủ không được thoải mái, hai má hơi ửng đỏ, tóc trên trán rơi xuống che mất mặt mày, lúc này môi hồng nhuận cũng bởi vì nằm sấp mà mở ra.
Lâm Thanh Hàm si ngốc nhìn, đưa tay vuốt tóc rơi trên trán cô, dùng đầu ngón tay chạm vào da thịt tinh tế của cô thế nhưng luyến tiếc thu tay lại, ánh mắt không chịu khống chế rơi xuống đôi môi đỏ mọng.
Lâm Thanh Hàm cảm giác mình có chút si ngốc, bởi vì trong đầu bất thình lình hiện ra cảnh tượng Phó Thư Nghiên cùng nữ nhân kia dây dưa hôn nhau trong phòng thay đồ. Không biết vì sao thân thể nóng đến lợi hại, cuối cùng không nhịn được cúi đầu xuống, môi chạm vào gương mặt Khúc Mặc Thương, sau đó có chút hoảng sợ mà ngồi dậy, mặt đỏ bừng, tim đập rộn ràng.
Môi chạm vào nơi mềm mại tinh tế, nàng mím môi, ánh mắt vô thố lại mê mang, sau đó có chút chán ghét chính mình, rối rắm hồi lâu, sợ Khúc Mặc Thương ngủ không thoải mái, nàng nghiêng người về phía trước ra vẻ nhẹ nhàng trấn định cô: "Mặc Thương, buồn ngủ thì lên giường ngủ đi, nằm sấp ở đây không thoải mái."
Khúc Mặc Thương có chút mê man ngẩng đầu lên, Lâm Thanh Hàm mềm lòng đến rối tung rối mù đỡ cô vào phòng ngủ. Điều chỉnh điều hòa ở nhiệt độ phù hợp, đắp chăn cho cô rồi mới nhẹ nhàng đi ra ngoài.
Trong căn phòng mờ mịt, Khúc Mặc Thương đang nhắm mắt đột nhiên mở mắt nhìn ra cửa, trong mắt hiện lên một tia mơ hồ, nhẹ nhàng dùng ngón tay ấn vào nơi sườn mặt, ánh mắt rất phức tạp.
Vừa rồi cô có chút mệt mỏi liền nằm một hồi, mơ mơ màng màng ngủ, lúc Lâm Thanh Hàm gọi thì cô đã có chút ý thức, nhưng lại lười đáp lại, sau đó áp tay tê rần mới thanh tỉnh một chút liền phát giác ngón tay của Lâm Thanh Hàm đang ở trên mặt cô.
Nhẹ nhàng lướt qua mang theo một trận nổi da gà, lúc đó cô cảm thấy có cái gì không đúng, cho đến khi một cỗ hô hấp ấm áp cùng ngọt ngào càng lúc càng gần, cuối cùng rơi ở trên mặt cô, hô hấp lập tức cứng lại.
Nếu không phải Lâm Thanh Hàm vội vàng rời đi, suýt chút nữa cô không nhịn được mà mở mắt ra, chẳng lẽ là hôm nay bị hai nữ nhân kia làm ảnh hưởng? Bởi vì nhìn thấy hai nữ nhân kia đang trình diễn một màn sóng đông cung, cho nên... càng nghĩ càng sầu, mày nhíu lại, đều do Phó Thư Nghiên không biết thu liễm!
BẠN ĐANG ĐỌC
[BHTT]Đồng Học Không Làm Yêu -Thời Vi Nguyệt Thượng
RomanceTác phẩm: Đồng học không làm yêu Tên khác: Bạn học không phải người xấu Tác giả: Thời Vi Nguyệt Thượng Thể loại: Đô thị tình duyên, yêu sâu sắc, duyên trời tác hợp, trọng sinh. Thị giác tác phẩm: Hỗ công Phong cách tác phẩm: Chính kịch Độ dài: 124 c...