Khúc Mặc Thương nghĩ lại cảm thấy tâm tình hạ xuống, nghiêng đầu nhìn người bên cạnh. Lâm Thanh Hàm tựa hồ thích cuộn mình khi ngủ, nghe nói loại tư thế ngủ này là không có cảm giác an toàn. Khúc Mặc Thương lặng lẽ nghiêng người nhìn một cái, tay nàng nắm chăn, vùi đầu vào gối, khi ngủ thanh lãnh trên mặt cũng tan biến, có chút đáng yêu. Chỉ là cô không biết từ khi nào tay phải của nàng đã hoàn toàn lộ ra ngoài chăn bông, tay áo trượt xuống lộ ra cánh tay trắng nõn, Khúc Mặc Thương đưa tay sờ sờ, lạnh như băng.
Cô tiến lại gần nhẹ nhàng giơ tay lên, đặt vào trong chăn, lại đắp chăn cho nàng. Sau khi nằm xuống lần nữa, cô lặng lẽ thở dài, lúc trước cô từng nói nếu đến lúc đó Lâm Thanh Hàm vẫn kiên trì thì cô sẽ đối mặt, nhưng nàng vẫn còn kiên trì sao?
Khúc Mặc Thương không biết, cũng không dám trực tiếp hỏi Lâm Thanh Hàm. Không biết suy nghĩ bao lâu, trong khốn đốn cô chìm vào giấc ngủ. Trong bóng đêm, người vẫn luôn nghiêng người ngủ say nhẹ nhàng trở mình, ánh đèn mờ ảo buông xuống trong phòng, mơ hồ có thể nhìn thấy mọi thứ trước mắt.
Lâm Thanh Hàm nhìn người gần trong gang tất, mím môi dừng một chút, sau đó khẽ nhúc nhích nghiêng người tới. Tuy có chút mệt mỏi, nhưng bởi vì lệch múi giờ, đối với nàng hiện tại vẫn là buổi chiều, nàng mới vừa ngủ lâu như vậy cũng không thể ngủ được nữa.
Nghiêng đầu nhìn Khúc Mặc Thương, Lâm Thanh Hàm không khỏi nở nụ cười ấm áp, người này quả thực giống như Xa Giai Di đã nói, rất muộn tao. Nhưng mà, cô lại săn sóc ôn nhu như vậy, làm nàng tham luyến từ mười bốn tuổi đến bây giờ, yêu thích từ mười sáu tuổi đến hiện tại.
Tính trẻ con mà chép chép miệng, suốt 5 năm vẫn như vậy.
Nàng cúi gần hơn, dung nhan đang ngủ dưới ánh đèn phá lệ nhu hòa của Khúc Mặc Thương liền gần trong gang tấc, mặc dù nàng biết như vậy là không đúng, nhưng vẫn không khống chế được mà hôn lên trán cô.
Trong đêm không có chút buồn ngủ này, nàng nhìn Khúc Mặc Thương rất lâu, cũng không nhịn được mà hôn trộm cô rất nhiều lần, cho đến khi bắt đầu cảm thấy buồn ngủ.
Bất quá thế giới này thật công bằng, nợ luôn phải trả lại, Khúc Mặc Thương mơ mơ màng màng giật mình tỉnh lại, tay phải thuận thế đáp ở trên người Lâm Thanh Hàm. Áo ngủ Lâm Thanh Hàm mặc chỉ buộc bằng thắt lưng, sau khi Khúc Mặc Thương đưa tay vào thì chỉ cảm thấy xúc cảm trên tay thật không tồi, mơ màng sờ soạng liền dò xét đi vào, vừa lúc dừng ở trên bụng của Lâm Thanh Hàm.
Nhiệt độ cơ thể thấp, bụng nhỏ tinh tế mềm mại, sờ lên mềm lạnh lại mịn màng, rất thoải mái, Khúc Mặc Thương trong lúc ngủ mơ giống như rất thích xúc cảm này, còn đưa tay xoa xoa.
Lâm Thanh Hàm đột nhiên bị sờ liền híp mắt, cả kinh thoát khỏi cơn buồn ngủ, nếu không hiểu rõ Khúc Mặc Thương đều sẽ nghĩ là cô cố ý, cô vẫn đang ngủ say mà ngón tay nhẹ nhàng véo lấy da thịt mềm mại của nàng, lúc thì động lúc thì an tĩnh.
Lâm Thanh Hàm có chút ngứa ngáy, lại cảm thấy bàn tay mang theo ấm áp kia làm nàng nổi lên một thân da gà, cắn môi tùy ý cho cô sờ, cuối cùng bất đắc dĩ nép vào ngực cô nhắm mắt nghỉ ngơi.
BẠN ĐANG ĐỌC
[BHTT]Đồng Học Không Làm Yêu -Thời Vi Nguyệt Thượng
RomanceTác phẩm: Đồng học không làm yêu Tên khác: Bạn học không phải người xấu Tác giả: Thời Vi Nguyệt Thượng Thể loại: Đô thị tình duyên, yêu sâu sắc, duyên trời tác hợp, trọng sinh. Thị giác tác phẩm: Hỗ công Phong cách tác phẩm: Chính kịch Độ dài: 124 c...