Lâm Thanh Hàm ngủ rất ngon, ngày hôm sau tỉnh lại, nàng lười biếng duỗi người, cánh tay lộ ra làm khí lạnh tập kích đến nàng thanh tỉnh lại.
Có lẽ là do nàng động, tay Khúc Mặc Thương giật một cái lại ôm nàng vào trong ngực, Lâm Thanh Hàm cúi đầu nhìn xuống, dưới chăn bông hai người đều không mặc quần áo. Ký ức đêm qua lại hiện về, nàng quay đầu nhìn Khúc Mặc Thương, thỏa mãn cùng ngọt ngào trong mắt muốn trào ra.
Chỉ là nhớ tới lớn mật cùng nhiệt tình đêm qua, lần đầu tiên nàng nếm thử chuyện tình yêu, vẫn không khỏi mặt đỏ bừng. Khúc Mặc Thương lại... Nghĩ đến đây, cảm giác mê loạn cùng nóng bỏng đêm qua lại kéo đến, Lâm Thanh Hàm cảm thấy bụng nhỏ nóng lên, nhanh chóng ngăn mình không nghĩ tới nữa.
Nàng nhìn xuống, trên người của mình nơi nơi đều là vết hồng ngân, quay đầu nhìn Khúc Mặc Thương đang ngủ ngon lành. Khóe môi nở nụ cười, nhưng lại có chút buồn bực: "Muộn tao."
Lớn lên đẹp như vậy, ngày thường không ở bên nàng thì hành vi cử chỉ đoan trang ổn trọng, khí chất thanh hoa, thoạt nhìn dung mạo giống như nữ thần, tuy đêm qua cô rất ôn nhu nhưng lại trực tiếp ăn mình. Mình câu dẫn lâu như vậy cô có thể nhịn xuống, còn tưởng rằng cô thật lãnh đạm, nhưng kết quả là sẽ như vậy.
Chỉ nghĩ đế tối qua mình rất không có tiền đồ bị cô lăn lộn đến mất đi ý thức, Lâm Thanh Hàm vừa buồn bực vừa xấu hổ, duỗi tay chọc vào má cô, tiến tới cắn môi cô.
Khúc Mặc Thương bị nàng đánh thức, mở to mắt mơ mơ màng màng "ưm" một tiếng, sau đó vô thức vươn tay ôm chặt nàng: "Lại nháo chị."
Bất quá thân thể trần trụi dán vào nhau, xúc cảm tinh tế mềm mại làm Khúc Mặc Thương sửng sốt một lúc, sau đó cúi đầu nhìn hai người đều không mảnh vải che thân, mặt lập tức đỏ bừng.
Cô cố nén ngượng ngùng, thấp giọng nói: "Chào buổi sáng."
Ban đầu Lâm Thanh Hàm cũng cảm thấy xấu hổ, bất quá nhìn thấy cô tự ngược như vậy lại tự nhiên hơn rất nhiều, thò người lại gần thấp giọng nói: "Tối qua chị lăn lộn em tàn nhẫn như vậy, hiện tại còn thẹn thùng."
Khúc Mặc Thương nhìn nàng hơi nhấc chăn lên, lộ ra cổ và ngực đều đầy vết hôn. Khúc Mặc Thương vươn tay đè nàng xuống dưới chăn: "Em... em thật xấu xa."
Lâm Thanh Hàm bật cười, sau đó nghĩ đến những nghi hoặc trước đó, thu lại ý cười nghiêm túc nói: "Có phải hôm qua chị chưa thật sự muốn em không?"
Tuy tối qua bị cô lăn lộn đến choáng váng cùng mơ hồ, kích thích đến lợi hại, nhưng cuối cùng nàng cũng chưa cảm thấy đau, hẳn là Khúc Mặc Thương vẫn chưa tiến vào, thậm chí là cho nàng ... nghĩ đến cảnh tượng kia mặt nàng liền nóng lên.
Khúc Mặc Thương nghe nàng nói lời này, hơi dừng lại, ánh mắt lóe lên, thấp giọng nói: "Em còn nhỏ, lúc ấy chị cũng đã nói rồi, cho dù có một ngày em gặp được người mình thích, cũng đừng dễ dàng nếm thử loại chuyện này."
Lâm Thanh Hàm nhíu mày, Khúc Mặc Thương nhìn thấy nàng có chút không tán thành, ôm lấy nàng nhỏ giọng nói: "Chị biết em bất an, nhưng tối qua chị đã nói với em. Chị đáp ứng cùng em ở bên nhau là đã suy nghĩ kỹ, em không thể nghi ngờ quyết tâm của chị. Nói đến... không hoàn toàn muốn em, một là chúng ta mới hẹn hò được một tháng, chị không muốn quá vội vàng, hai là... hai là chị không có kinh nghiệm, sợ làm em đau. Tối qua chị... chị đối với em như vậy, cũng phải có trách nhiệm với em. Hơn nữa, em cảm thấy rất... rất thoải mái, vậy là đủ rồi."
BẠN ĐANG ĐỌC
[BHTT]Đồng Học Không Làm Yêu -Thời Vi Nguyệt Thượng
RomanceTác phẩm: Đồng học không làm yêu Tên khác: Bạn học không phải người xấu Tác giả: Thời Vi Nguyệt Thượng Thể loại: Đô thị tình duyên, yêu sâu sắc, duyên trời tác hợp, trọng sinh. Thị giác tác phẩm: Hỗ công Phong cách tác phẩm: Chính kịch Độ dài: 124 c...