Ngày hôm sau, cuộc họp giới thiệu nhân viên mới đã được triển khai đúng giờ. Khúc Mặc Thương đến địa điểm lúc 10:30 để diễn thuyết khai mạc.
Những người mới này nghe đến tên của Khúc Mặc Thương, khi họ nhìn thấy tổng tài đều có chút kinh ngạc cảm thán, bọn họ đã sớm biết tổng tài còn rất trẻ, nhưng chẳng những trẻ tuổi mà hình tượng cùng khí chất cũng rất tốt.
Khi cô đứng trên đó nói vẫn luôn mang theo ý cười nhàn nhạt, giơ tay nhấc chân đều mang một cỗ thanh nhã. Mọi người đều nói doanh nhân là nhà buôn khôn khéo, nhưng Khúc Mặc Thương lại giống như một giảng viên đại học, giọng nói rất dễ nghe.
Là người đại diện ưu tú cho nhân viên mới, Mạnh Gia Hòa ngồi ở hàng ghế đầu tiên, không thể rời mắt khỏi Khúc Mặc Thương trên đài. Nhưng trong suốt hơn nửa giờ diễn thuyết, cô lại không đem ánh mắt dừng ở trên người hắn quá nhiều, làm hắn có chút mất mát.
Khúc Mặc Thương vừa lên đài liền nhìn thấy Mạnh Gia Hòa, mặc dù ngay từ đầu hắn xuất hiện làm Khúc Mặc Thương cảm thấy có chút không thoải mái, nhưng khi chân chính nhìn người đã rời khỏi cuộc đời mình nhiều năm, cô còn bình tĩnh hơn trong tưởng tượng.
Không phải cô không nhìn thấy tia nóng bỏng trong mắt Mạnh Gia Hòa, bất quá cô cũng có thể nhìn thấy trong mắt người khác, nên đối với cô cũng không ảnh hưởng nhiều.
Sau khi kết thúc bài diễn thuyết, Khúc Mặc Thương cùng giám đốc bộ phận đã trao huy hiệu và kỷ niệm chương cho các nhân viên của các bộ phận.
Khúc Mặc Thương cầm lấy huy hiệu từ tiểu thư lễ tân đeo thay cho đám người, bắt tay mỉm cười nói lời chúc mừng. Khi đến trước mặt Mạnh Gia Hòa, đối phương tựa hồ có chút khẩn trương, nhưng biểu hiện lại rất trầm ổn, cúi đầu để Khúc Mặc Thương đeo huy hiệu cho hắn, vuốt tay lên góc áo mới bắt tay với Khúc Mặc Thương.
Khúc Mặc Thương chỉ nắm đầu ngón tay mang tính tượng trưng, sau đó bất động thanh sắc thu tay lại. Khi Khúc Mặc Thương lễ tiết nói lời chúc mừng, Mạnh Gia Hòa cười đến hào phóng tuấn tú: "Cảm ơn Khúc tổng, tôi nhất định sẽ trở thành nhân viên mà Thiên Thịnh cần nhất."
Khúc Mặc Thương ngẩng đầu lên nhìn hắn một cái, khóe môi hơi nhếch lên, sau đó tiếp tục đi tới người tiếp theo, cô không biết Mạnh Gia Hòa muốn trở thành nhân viên cần nhất của Thiên Thịnh là thật hay giả, nhưng cô sẽ không cần người sau này phản bội mình. Huống hồ, đánh giá Mạnh Gia Hòa từ khi sinh ra, một người như vậy sau khi trải qua khổ cực, trở thành nhân tài ưu tú, nhưng đồng thời cũng không có loại chi tâm làm ra loại biết ơn này, nếu làm được chuyện như vậy, có thể thấy tính cách của hắn là ở ác từ trong xương cốt.
Nghĩ đến Mạnh Gia Hòa, cô không khỏi nhớ đến người yêu bé nhỏ của mình. Nói đến cực khổ, có lẽ so với Lâm Thanh Hàm thì không có mấy người thật sự cực khổ, nhưng ở trong hoàn cảnh bị người làm nhục khi dễ, vứt bỏ tôn nghiêm đi kiếm ăn, nàng cũng không làm bất cứ chuyện gì ác, nhưng lại thực sự khắc ghi chuyện mình đối tốt với nàng vào trong xương cốt.
Trên đài, Mạnh Gia Hòa đang khẳng khái đọc diễn văn, ánh mắt Khúc Mặc Thương có chút trống rỗng, nghĩ đến Lâm Thanh Hàm, khóe môi lông mày cô khẽ nhếch lên, thậm chí còn cười nhẹ. Mạnh Gia Hòa vẫn luôn chú ý phản ứng của một loạt lãnh đạo, đặc biệt là Khúc Mặc Thương, nhìn thấy cô cười với mình, hắn cảm thấy vô cùng vui vẻ. Với những người mới đến, đặc biệt là Mạnh Gia Hòa, được các lãnh đạo đánh giá cao tại cuộc họp giới thiệu là vô cùng quan trọng.
BẠN ĐANG ĐỌC
[BHTT]Đồng Học Không Làm Yêu -Thời Vi Nguyệt Thượng
Любовные романыTác phẩm: Đồng học không làm yêu Tên khác: Bạn học không phải người xấu Tác giả: Thời Vi Nguyệt Thượng Thể loại: Đô thị tình duyên, yêu sâu sắc, duyên trời tác hợp, trọng sinh. Thị giác tác phẩm: Hỗ công Phong cách tác phẩm: Chính kịch Độ dài: 124 c...