Lâm Thanh Hàm nhìn cô, ánh mắt có chút nhu hòa: "Chị ở nhà một mình lại không biết uống thuốc, tôi không yên tâm, cho nên đến đây để đưa thuốc cho chị." Nàng nâng hộp thuốc trên tay lên nói.
Khúc Mặc Thương rất vui vẻ, nếu không phải nhắc nhở đây là Lâm Thanh Hàm, cô cũng đã hai mươi chín tuổi thì hiện tại cô liền nhảy nhót cho Lâm Thanh Hàm xem.
Chỉ là trong lòng không nén được vui mừng, không nhịn được nói: "Lâm Thanh Hàm, sao cô lại tốt như vậy?"
Lâm Thanh Hàm bị cô chọc cười, thấy cô chỉ mặc đồ ngủ, thu ý cười mở miệng nói: "Bên ngoài lạnh, mau vào nhà đi, đừng để bị gió thổi."
Khúc Mặc Thương ngoan ngoãn dẫn Lâm Thanh Hàm vào nhà, vừa bước vào nhà Khúc Mặc Thương đã nhanh chóng chạy đi, Lâm Thanh Hàm sửng sốt mới phản ứng lại là cô đi rót nước cho mình.
“Tôi không uống nước, không phải chị khó chịu sao, đừng chạy lung tung.” Nàng đi lên cầm lấy cốc nước.
Sau đó đến hộp thuốc tìm: "Có nhiệt kế không? Chị đã đo nhiệt độ chưa?"
"Tôi đo rồi, 38 độ."
Lâm Thanh Hàm cau mày: "Có chút sốt, đây là thuốc hạ sốt, trước khi đi ngủ đi kiểm tra một chút, nếu vượt quá 38,5 thì uống một viên. Ngoài sốt cùng hắt hơi, còn có cái gì khó chịu không?"
“Chóng mặt, đau họng.” Khúc Mặc Thương thành thật trả lời, bộ dáng rất ngoan ngoãn, “Thanh Hàm, cô hiểu biết thuốc sao?”
Lâm Thanh Hàm lục lọi tìm thuốc cảm, nghe được có chút sửng sốt, lắc lắc đầu: "Không có, có đoạn thời gian tôi vẫn luôn bị cảm, đại khái là có kinh nghiệm. Loại bệnh này uống loại thuốc này, tương đối rõ ràng. Đây, cái này uống một viên, lại uống thêm một viên nhỏ này."
Nói xong nàng lại đưa nước cho Khúc Mặc Thương: "Cầm lấy."
Khúc Mặc Thương nhìn thuốc trong lòng bàn tay và nước Lâm Thanh Hàm đưa cho, ánh mắt mạc danh nóng lên.
Thấy cô nhìn thuốc không nhúc nhích, Lâm Thanh Hàm nhướng mày, nhàn nhạt nói: "Sợ uống thuốc sao?"
Khúc Mặc Thương nghe thấy mặt liền đỏ lên, nhưng cô vẫn ngẩng đầu lên nghiêm túc nói: "Không có."
Cô nỗ lực tỏ ra thành thục ổn trọng trước mặt Lâm Thanh Hàm, ngẩng đầu uống thuốc, thuốc có chút đắng nhưng không phải là không chịu được. Uống thêm một ngụm nước, cô nhìn hộp thuốc mà Lâm Thanh Hàm mang tới, nghĩ đến những gì nàng vừa nói, cô khẽ cau mày: "Cô thường xuyên không thoải mái sao?"
Nhìn vẻ mặt của cô, Lâm Thanh Hàm đoán được cô đang nghĩ gì, nàng lắc đầu: "Chỉ có một đoạn thời gian thôi, nhưng tôi đều uống thuốc đúng giờ lại đến gặp bác sĩ, cũng sẽ thường xuyên kiểm tra xem thuốc đã hết hạn hay chưa." Nói xong, nàng liếc mắt nhìn Khúc Mặc Thương.
Khúc Mặc Thương há miệng nhưng không phản bác lại được, cô quả thực được chiếu cố thành quen, hai tháng gần đây cô mới nếm thử tự lập, nhưng còn chưa thể làm được toàn diện.
Lâm Thanh Hàm nhìn cô uống thuốc xong, giơ tay kiểm tra thời gian: "Ngủ một mình có sợ không?"
“A? Không, không sợ.” Khúc Mặc Thương nghiêm túc trả lời câu hỏi này, mặc dù bàn tay nắm chặt của cô đã phơi bày sự thật.
BẠN ĐANG ĐỌC
[BHTT]Đồng Học Không Làm Yêu -Thời Vi Nguyệt Thượng
عاطفيةTác phẩm: Đồng học không làm yêu Tên khác: Bạn học không phải người xấu Tác giả: Thời Vi Nguyệt Thượng Thể loại: Đô thị tình duyên, yêu sâu sắc, duyên trời tác hợp, trọng sinh. Thị giác tác phẩm: Hỗ công Phong cách tác phẩm: Chính kịch Độ dài: 124 c...