Đôi lời tác giả:
Sinh viên Tết nay về ăn Tết mà xui, lơ mơ ngủ gục 😪💤 nên thành ra bị té xe tét mỏ may mấy mũi 😥
Cộng thêm combo người nhà kinh doanh trà sữa chả chiên nên phải tiếp tay quá trời quá đất, nên tui không rảnh viết truyện luôn á 😭
Thôi thì các vị đọc đỡ chương mới này, rồi tưởng tượng chủ đề chương sau hén😎
Ô kê then kìu vì đã xem. Moa moa😘
.
Ngục tù Azkaban.
Nơi được xem là địa điểm đáng sợ nhất trên thế giới, bởi lũ Giám Ngục gớm ghiếc và ưa thích hút sạch thứ gọi là linh hồn của mỗi con người.
Voldemort đã bị giam ở Azkaban được ba ngày, chịu đủ sự tra tấm tinh thần từ lũ Giám Ngục, nhìn chúng thôi cũng đã là tra tấn rồi. Đầu óc Voldemort như muốn vỡ vụn thì cái lạnh thấu xương và tiếng khàn khàn của lũ Giám Ngục phát ra khi mà chúng đang đói.
Gã thu mình lại ở một góc phòng, tránh xa khu vực cửa ra vào nhất có thể. Giám Ngục đang đói, rất có thể chúng sẽ vượt qua khoảng cách sơ hở mà nuốt lấy linh hồn thiếu xót của gã.
Đêm nay, có một kẻ đột nhập vào Azkaban mà không hề gây chú ý đến Giám Ngục, bóng đen như bao trùm lấy toàn thân hắn ta.
Hắn ta xuyên qua từng căn phòng giam, không hề gây ra tiếng động. Lũ Giám Ngục né tránh không dám va vào hắn ta, trốn đi nhanh để không phải bị hắn ta nhìn đến. Bọn chúng đã không có đứa nào lại phát ra âm thanh khè khè ngứa tay nữa. Bọn chúng đang sợ hãi hắn ta, như ôn dịch mà tránh tránh né né hắn ta xa ra.
Hắn ta bước đến trước cánh cửa phòng giam của Voldemort, tiếng kịt kịt của khóa cửa bị rỉ sét đã lâu vang lên rõ mồn một trong không gian chật hẹp. Thân thể Voldemort giật bắn lên khi nghe thấy tiếng động, từ từ xoay đầu nhìn về phía cửa. Gã chỉ thấy một làn khói đen mù mịt, hình dạng tựa như bóng dáng con người đứng chỗ cửa.
Thần kinh của gã căng thẳng, tưởng chừng như thứ kia chính là Giám Ngục, gã run sợ không ngừng, hai tay ôm đầu, úp mặt càng sát vào góc tường.
"Đừng mà... Đừng đến đây!... Đi! Đi mau..."
Trái ngược với tiếng xua đuổi thất thanh của Voldemort. Tiếng nói của hắn ta khàn đặc rất quái dị: "Ta được nghe bảo, ngươi là kẻ muốn được trường sinh bất tử...hửm, có đúng như vậy không?"
Voldemort tròng mắt đảo loạn, nửa tỉnh nửa dại đáp lại rối loạn ngôn ngữ: "Trường sinh... Đúng! Ta muốn nó!... Ta đã có được nó...trường sinh bất tử... Đúng...đúng vậy! Ta là Voldemort! Kẻ có được sự trường sinh!!"
"Khạc khạc khạc..." Hắn ta cười, tiếng cười thật man rợ vang lên, riêng Voldemort vẫn chìm trong suy tưởng nên không cảm giác được sự đáng sợ nằm trong nụ cười đầy thỏa thuê và rùng rợn đó.
"Ngươi vẫn chưa có được trường sinh....." Hắn ta nói.
Voldemort không để tâm lời nói của hắn ta: "Trường sinh.... Ha ha ha... Voldemort đã có được trường sinh!... Ha ha..."
BẠN ĐANG ĐỌC
HPĐN / BL HarDra - Vương Giả Quy Gia
FanfictionHarry Potter Đồng Nhân Văn! Couple: Drarry (Hardra) CẢNH BÁO : TAM QUAN CỦA TRUYỆN KHÔNG BÌNH THƯỜNG, TÁC GIẢ CŨNG KHÔNG BÌNH THƯỜNG NỐT ! ✧ Tên khác của truyện: 【Đồng Nhân Harry Potter】 Ta Và Em Cùng Quay Về Từng Vị Diện Mà Chúng Ta Đã Từng Dang...