Quyển 2 - Chương 53: Regulus Black Xuất Hiện.

326 43 5
                                    

Tiếng khóc sụt sịt vang lên trong căn phòng im ắng.

Âm thanh quen thuộc nhưng đã rất lâu rồi Severus Snape chưa từng được nghe lại, chủ nhân của âm thanh ấy hiện tại không hiểu sao lại phát âm một cách mềm mại và yếu ớt đến như thế, tiếng khóc kìm nén rất đáng thương khiến cảm xúc của ông cũng bị cuốn theo mà xúc động.

"Em thật sự là James Potter?"

James quay ngoắt đầu và cả người về sau, trừng mắt nhìn Severus.

"Anh------"

Chưa kịp mắng thêm lời hay ý đẹp thì Jmaes đã bị Severus Snape đột ngột nhào đến, ôm chặt lấy. Bất ngờ đến nỗi James đờ người trong một lúc, quên luôn cả khóc.

"Là em thật rồi, Potter.... Tôi xin lỗi... Thật sự...xin lỗi em."

Gương mặt của Snape áp sát vào hõm cổ của James. Đôi tay ôm lấy James run lên bần bật không ngừng.

James vô thức vòng tay ôm đáp lại Severus. Tiếng sụt sùi vang lên bên tai làm James giật thót lên.

"Anh khóc đấy à?"

Hai tay James tóm lấy gương mặt đang chôn vào hõm cổ của mình rồi kéo ra.

Severus Snape nước mắt giàn giụa, đôi môi mỏng thường bị người đời gọi là bạc tình đang vừa mím vừa run lên.

"Đừng khóc mà......"

James nhanh tay lau đi hai hàng nước mắt trên mặt của Snape.

Nhìn Severus Snape rơi lệ như thế kia, James luống cuống không biết phải an ủi sao cho phải.

Severus Snape ngước đầu, dùng cặp mắt đẫm lệ nhìn James đang bối rối trước mặt ông. Lúc trước thì bắt nạt ông, thỏa mãn cảm giác lâng lâng khi nhìn ông khóc. Bây giờ lại lúng túng, không biết phải an ủi ông ra sao. Severus Snape lưu luyến nhìn gương mặt vẫn đẹp trai như xưa, tựa như cái chết mười một năm trước chỉ là sự ngủ say của thân xác James Potter.

Hai tay Severus Snape đưa về trước, nhẹ nhàng đặt dưới hàm mặt của James, ánh mắt đong đầy tình cảm xao xuyến, thành kính dâng lên đôi môi mỏng bạc tình.

Trong khi James còn ngơ ngác không hiểu sao Severus vừa mới khóc đây mà lại xoay chuyển sang chuyện thân mật nhanh đến mức mình còn không kịp trở tay.

Dù vậy, với tình cảm giấu kín và tham muốn đối với Severus Snape của James qua rất nhiều dồn nén thì nụ hôn này, James không nỡ từ chối.

Mới đầu Severus Snape chỉ muốn hôn khẽ để thỏa mãn nỗi nhớ mong, nhưng khi môi chạm môi rồi thì ông lại không muốn dứt ra.

Đôi môi mềm mại, độ đàn hồi tuyệt vời, hơi ấm từ làn hơi thở khe khẽ làm ông chỉ muốn đòi hỏi càng nhiều hơn là một cái hôn lướt qua.

James bị hôn đến mê mẩn, dần dần cũng sa vào nụ hôn nồng cháy.

Môi lưỡi giao lưu không theo một trật tự nhất định mà tuân theo sự khát khao từ trái tim.

Nụ hôn chấm dứt, Severus ôm lấy James càng chặt, ông lặp lại lời xin lỗi hết lần này đến lần khác. James nghe mãi như muốn nổi kén bên tai.  

HPĐN / BL HarDra - Vương Giả Quy GiaNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ