15.

1.5K 143 3
                                    

"Tới rồi."

Tôi đã ngủ gục lúc nào mà đến cả bản thân mình cũng không biết. Mãi tới khi Taehyung lay vai tôi dậy, tôi mới giật mình choàng tỉnh. Khi ấy, tôi nhận ra mình đã tựa vào vai anh, vô tư ngủ khò khò chẳng để ý đến khoảng cách giữa hai người. Mà khăn choàng cổ trên vai tôi cũng đã được người nào đó quấn lại rất đẹp và ngay ngắn, chả bù cho tôi cả đêm qua cố thắt sao cho thuận mắt cũng không thắt được.

"Ưm..."

Ánh mắt anh nhìn đến tôi chăm chăm, không phải tôi ảo tưởng, nhưng nó rõ ràng ngập tràn sự âu yếm và sủng nịnh. Tôi cảm tưởng mình như là một con mèo con đang vươn vai ngáp ngắn ngáp dài trong mắt anh, dẫu cho tôi có chút ngượng ngùng, anh vẫn không đem cái nhìn đó rời đi.

"Em...em đi rửa mặt một chút."

Tôi không thể nào đối diện với ánh mắt của anh thêm hai giây, nên sau đó vội vàng mở cửa nhảy ra khỏi xe. Nhưng chỉ vừa mới bước ra ngoài, gió lạnh từ biển đã ồ ập tấp vào làm tôi rùng mình, tôi run rẩy vội vã ngó mặt lại nhìn đến Taehyung cũng bước ra khỏi xe. Gió sớm thổi dữ dội khiến tóc anh và tôi bay tán loạn.

"Lạnh...lạnh quá...!" – Tôi run lập cập thốt lên.

"Hầu như không ai đến đây vào mùa này." – Anh tiếp lời tôi, sau đó mang túi xách chứa một đống đồ ở cốp xe lên vai, rồi tiến đến gần tôi.

Ít người đến đây, thì chúng tôi sẽ càng dễ dàng tận hưởng không gian riêng của hai người hơn! Một ngày hẹn hò có một không hai. Tuy trời hơi lạnh, nhưng nghĩ đến điều đó, tôi lại không thể ngăn mình bớt mong chờ.

"Ở đằng kia có một hàng quán cho khách du lịch, chúng ta tới đó vệ sinh cá nhân và ăn sáng trước."

Dường như Taehyung đã chuẩn bị tất cả kế hoạch, anh bình tĩnh nói với tôi. Sau đó người kia bước đến đằng trước để tôi đừng nép bên cạnh anh. Khi vóc dáng cao lớn của anh chắn gió cho tôi, tôi cảm thấy mình đỡ lạnh một chút.

"Em cứ đi sau anh, bỏ thứ này vào túi."

Anh kĩ càng dặn dò như một người anh trai, rồi lôi mấy cái túi sưởi nhiệt ra đặt vào bàn tay tôi. Tôi rung động bởi sự quan tâm chu đáo của Taehyung, bản thân vâng lời đi theo anh ở sau...bước chân có chút lúng túng chứ không hề khảng khái như người đàn ông ở phía trước.

"Anh không lạnh à?" – Tôi hỏi.

"Không lạnh lắm."

"Nhưng tay anh đông cứng hết rồi." Nhân cơ hội, tôi tiến tới nắm lấy tay anh, sau đó lập tức cầm nó bỏ vào trong bên trong túi áo khoác có tấm sưởi nhiệt của tôi.

"Như vậy sẽ ấm hơn." Khi anh khựng lại đưa mắt nhìn tôi ngỡ ngàng, tôi vội vàng quay đi nói giọng nhỏ xíu. Banny nói, vào những lúc có thể nhân cơ hội được, ta nhất định phải bắt lấy nó! Tôi đã nghe lời con bé rồi này, và bây giờ thì tôi đang vô cùng xấu hổ vì hành động của mình! Hai má đang đua nhau đỏ bừng lên như cà chua. Vì tránh né người kia nên tôi không biết gương mặt Taehyung đang bày tỏ cảm xúc gì, tuy nhiên bàn tay của anh đã siết chặt tay tôi hơn.

Taehyung cứ để mặc tôi nắm lấy tay anh như thế, sau đó cả hai đi cùng nhau đến cửa hàng gần đó.

"Ồ sớm thế! Là khách du lịch à? Mau vào đây đi hai đứa. Cô bé à, khăn đây, lấy lau mặt cho bạn trai đi con, sương sớm làm ướt mặt cậu ấy hết rồi kìa."

Tình khống | TaehyungNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ