Dòng nước ấm áp róc rách chảy từ vòi nước sớm đã rỉ sét, tôi tò mò đưa tay sờ đến nó, sau đó nổi da gà vội đặt ngón tay lại vào trong bồn nước. Hơi nóng từ nước tắm bốc lên giống như nồi bánh, tôi thì là chiếc bánh đang co người đắm mình trong chiếc bồn cũ kĩ, hai mắt nhắm nghiền mắt cảm nhận sự thoải mái đang thấm đẫm vào từng thớ da.
Tôi không bao giờ ngờ rằng sẽ có một ngày mình sẽ tắm ngay tại nhà Taehyung, còn dùng chung xà phòng, bồn tắm của anh. Sau khi khóc đến chán chê, tôi và Taehyung trở về thực tại. Sau đó, tôi đem hơn bốn mươi lăm phút của cuộc đời chỉ để tắm và xả ra hết những mệt mỏi trong lòng, rồi ngượng ngùng bước đến phòng khách trong khi tay chân lạnh cóng, run cầm cập lên.
Kim Taehyung đang lục đục nấu ăn trong bếp, lúc nãy, tôi thấy anh bước đi loạng choạng, giống như đã chưa ăn gì trong mấy ngày. Do đó, tôi nói anh rằng mình đói.
"Được rời, anh sẽ nấu cho em ăn" - anh nhẹ nhàng đáp, sau đó tôi lại nhân cơ hội nói chêm vào: "Em muốn ăn cùng anh nữa." Nghe tôi nói thế, anh suy nghĩ một lúc rồi bật cười.
Người kia đưa tay đến xoa lấy đầu tôi, thấy bộ dạng phong phanh của đứa con gái đối diện anh, Taehyung vào phòng lấy cho tôi một bộ đồ rồi bảo tôi hãy đi tắm đi.
Khi tôi tắm xong bước ra, Taehyung cũng đã đặt trên bàn hai đĩa cơm chiên mà anh vừa nấu, nhìn tôi mặc áo phông mỏng tanh, quần dài rộng thùng thình của mình lếch thếch bước tới, người kia đưa mắt nhìn thẩn thờ ra một lúc, rồi anh lại nhanh chóng lảng đi thốt lên:
"Anh nấu xong rồi."
Đối với ánh mắt khó xử của Taehyung, tôi nhìn xuống bờ ngực mình thấp thoáng lộ liễu qua lớp vải áo, thế là bản thân bối rối đưa tay ra đằng trước giả vờ vén tóc sau đó không một chút tự nhiên nào khoanh tay lại. Ở khoảng thời gian trước đó, tôi vì quá xúc động mà không để ý đến những việc có thể gây ngượng ngùng giữa mình và Taehyung, nhưng bây giờ tôi lẫn anh đều đang chú ý đến điều đó.
Dù gì anh cũng là một gã đàn ông lớn tuổi, ở một mình...vậy mà tôi cứ thế vô tư lao đến ôm lấy anh, rồi nằng nặc đòi ở đây cùng anh. Nếu là Taehyung của lần đầu mới gặp, chắc anh sẽ dùng thước kẻ bảng đánh vào tay tôi mất.
Trong phút chốc, tôi vô cùng mất tự nhiên đi đến ngồi xuống bàn ăn. Taehyung đang cần mẫn lau đũa và muỗng rồi đưa đến trước mặt tôi, thậm chí, anh còn sớt một ít cơm chiên bên đĩa của anh sang cho tôi, anh nói:
"Anh không đói lắm, em chắc không ăn cơm từ sớm giờ rồi, ăn nhiều vào nhé..."
Tuy nói là một ít, nhưng anh gần như nhường hết một nửa phần cơm của mình sang đĩa của tôi, tôi nhìn đĩa cơm thơm lừng bốc khói trước mặt, không nói gì, chỉ ngoan ngoãn cầm muỗng lên múc ăn như một đứa trẻ. Có lẽ là vì nhịn đói từ sáng giờ, tôi cứ thế múc muỗng này đến muỗng khác ăn ngon lành.
Taehyung thấy tôi ăn ngon miệng, anh cũng an tâm, người kia ngồi xuống ở đối diện, lâu lâu nhấm nháp vài miếng, bộ dạng như cưỡng ép. Khi tôi thấy bên kia chẳng có nhất động gì, bản thân ngước lên nhìn anh, Taehyung liền đưa tay đến gạt đi hột cơm còn dính trên mép môi tôi.