35

2.4K 302 5
                                    

Chương 35

Thái tử là người ôn hòa lễ độ, khiêm nhường đoan chính, bình thường được cả người và động vật yêu thích, kể cả khi cái "ôn hòa" này có phần giả tạo, thì một con chim cũng có hiểu gì đâu? Bị mổ cũng rất giận đó nha...

Hắn mỉm cười: "Mày không thích tao hả?"

Mỏ chim non cứng bao nhiêu đâu, mổ lên tay cũng không đau, nhưng tiếc thay con chim này gặp phải đồ sư tử hẹp hòi khó ở.

Bé Quần Bó nhìn chằm chằm vào kẻ địch có mùi rất quen thuộc: "Kiú."

Chasel nhìn về phía cửa phòng tắm, muốn làm gì đó, nhưng nghĩ lại nếu tính toán với một con chim thì có vẻ quá ấu trĩ. Hắn lầu bầu mấy câu, rồi ghé sát lại gần con cú mèo không biết điều, nheo mắt lại, nói bằng giọng đầy ác ý: "Được thôi, nhưng mày chỉ là thú cưng của chú tao thôi, có tin tao xin chú tặng mày cho tao, sau đó mày sẽ biết thế nào là lễ độ không..."

Bé Quần Bó nhìn hắn một cái: "Kíu kíu..." Chú chim thường ngày yên tĩnh nay quạt cánh trên giá đỡ của mình, trông như muốn liều mạng với sư tử đáng ghét.

Âm thanh khá lớn thu hút sự chú ý của Samuel, anh mới cạo râu được một nửa, bước ra đứng bên cửa với nửa cái cằm còn chưa sạch sẽ: "Làm sao thế?"

Chasel tỉnh bơ: "Chọc giận một con chim." Không có gì nghiêm trọng cả, rồi hắn làm đúng như những gì đã nghĩ, quay lại nói với chú mình: "Có thể tặng con con chim này không?"

Samuel nhíu mày: "Con thích nó?" Nhưng từ nhỏ đến lớn, anh chưa từng nghe nói Chasel thích động vật có lông vũ.

"Cũng khá thích, nhưng hình như nó không thích con lắm." Chasel giơ tay lên đầy vẻ tủi thân, không hề xấu hổ: "Vừa rồi còn mổ tay con nữa."

"Vậy sao?" Thế thì hơi lạ, Bé Quần Bó rất tốt tính, ngày nào cũng có rất nhiều người đến chơi với nó, tại sao chỉ một mình Chasel bị mổ?

Nhưng ngài Thân vương có trí nhớ tốt, lập tức nghĩ ra nguyên nhân mà Lộ Bạch đưa Bé Quần Bó cho anh chăm sóc, hình như là vì hình thú của Chasel cứ bắt nạt nó. Hiểu đâu ra đó rồi, Samuel lạnh nhạt nói: "Nó không thích con là có lý do."

Còn việc tặng cú mèo cho Chasel là không thể nào, ông chú rất tuyệt tình từ chối thằng cháu: "Con cú mèo này là nuôi thay cho người khác, nó không thuộc về chú."

"Của ai?" Có người dám nhờ đến chú của hắn sao? Chasel rất tò mò.

"Việc này không quan trọng." Samuel lạnh lùng tiễn khách: "Trở về đi, chú vẫn còn công việc phải làm." Nói rồi anh trở vào phòng tắm.

Chasel nhún vai, hắn không thấy khó chịu, hiển nhiên là đã quen với thái độ này của Samuel. Nói thật lòng, người chú này chỉ lớn hơn hắn có 5 tuổi, và đối xử với mọi người thân đều như vậy, không bao giờ nhiệt tình. Khi còn nhỏ, Chasel cảm thấy Samuel không thương mình, lớn lên mới biết cảm giác đó là sự thật!

Ôm chút hờn trách mà bản thân chưa từng nhận ra, Chasel rời khỏi Trạm cứu hộ. Cha mẹ hắn đã nhận được tin tức từ trước, hiện giờ đang nóng lòng chờ đợi trong Vương cung.

[2020-ĐANG DỊCH] LUẬT CẤM SĂN BẮT NGƯỜI TRÁI ĐẤTNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ