Kỳ nghỉ đông đến không dự báo trước, Lý Sầm và Lý Huyến lần lượt ra trận thuyết phục Lý Hoành Nghị về nhà tổ, sau cùng sử dụng con át chủ bài: Lưu Giai Nghệ. Lưu Giai Nghệ không biết đã lấy được thứ gì tốt, chạy đến nhà Lý Hoành Nghị bám chặt không buông.
Qua mấy tháng ngắn ngủi, giờ đây Lý Tổ Mẫn quả thực giống một cụ ông. Ông đeo kính, hai tờ báo trong tay run run, trên cái bàn nhỏ bên tay đặt ấm trà nóng hổi.
Không phải vẻ ngoài của ông trông giống ông cụ mà là khí chất. Ông không hùng hổ doạ người như khi trước, trở nên ôn hoà hơn, đối xử với con cháu cũng không khắt khe nữa. Bây giờ Lưu Giai Nghệ đã dám lén lút trộn giấm vào trà của ông.
Thấy Lý Tổ Mẫn trong phòng khách dưới lầu vừa uống ngụm trà nóng đã phun ra, trông dáng vẻ đã giận đến độ giậm chân, Lưu Giai Nghệ cười nhăn mặt.
Thấy Lý Hoành Nghị ở bên cạnh chỉ cười đầy ẩn ý, cô ngừng cười, thở dài một hơi, chậm chạp nói: "Bây giờ ông ngoại rất đáng thương, mẹ em nói với em rằng lúc tụi mình còn chưa được nghỉ, ông bảo dì lần lượt gọi điện thoại cho cậu, cho nhà em, có nhà anh nữa, hỏi tụi mình muốn ăn gì, nhắc trước để ông chuẩn bị."
"Lần trước em qua đây lấy đồ, ông ngoại ngồi một mình trong phòng khách, nghe dì nói rằng khoảng thời gian này sấp nhỏ tụi mình đều không đến nhà tổ, Lý Nguyên đến trường, hình như anh cả của anh cũng rất bận." Suy cho cùng Lưu Giai Nghệ chỉ là một cô gái nhỏ, cô mềm lòng rồi.
"Mặc dù ông ngoại rất phiền, còn hay đánh em nữa, nhưng ông quả thực đối xử với em rất tốt, anh tư ơi..."
Lý Hoành Nghị đáp lại, thấy trong mắt Lưu Giai Nghệ lấp lánh nước mắt.
"Ba em ngoại tình, ông ta muốn cho con trai của ông ta nhận tổ quy tông, lúc đó ông ngoại lập tức tát ba em, cả răng cũng bị đánh rụng. Ông ngoại nói là "nếu như mày dám đưa cái thứ do con đàn bà kia sinh về nhà, đừng trách tao không khách sáo." Lưu Giai Nghệ nói: "Hồi trước em luôn cảm thấy ông ngoại trọng nam khinh nữ, chắc chắn ông cũng rất muốn có cháu ngoại trai."
"Hôm đó lúc em đi, ông còn chuyển cho em hai mươi vạn, bảo em đi mua quần áo." Nói đến tiền, giọng điệu của Lưu Giai Nghệ thay đổi, cô vui vẻ nói: "Mẹ em keo muốn chết, luôn thấy tiền nhiều là chuyện xấu, lần đầu tiên trong tay em có hai mươi vạn đó!"
Lý Hoành Nghị cố gắng để bản thân mình không lộ rõ vẻ qua quýt: "Ừ, nhiều."
Nhưng Lưu Giai Nghệ cứ phải chuốc phiền không vui: "Anh tư ơi, tiền tiêu vặt mỗi tháng của anh là bao nhiêu?"
Lý Hoành Nghị nghiêng đầu nhìn cô, hờ hững nói: "Khoảng một trăm vạn đến hai trăm vạn."
Lưu Giai Nghệ hoá đá: "..."
"Hoá ra anh cả lại giàu thế ư..." Lưu Giai Nghệ lẩm bẩm thành lời, cô mới mười lăm tuổi, thế giới quan của cô đã được đổi mới, hoá ra tiền tiêu vặt cũng có thể là một tháng hai trăm vạn.
Cô lập tức ném câu chuyện đau lòng về người ba ngoại tình ra sau đầu, khắp tâm trí đều đang nghĩ làm sao để Lý Linh Lan cho mình chút tiền tiêu vặt. Hết năm nay cô đã mười sáu rồi, cũng phải tăng tiền tiêu vặt nhỉ.
BẠN ĐANG ĐỌC
[Bằng Nghị] Sau khi xuyên sách tất cả mọi người bắt đầu yêu quý tôi
FanfictionCp: Ngao Thụy Bằng x Lý Hoành Nghị (Bằng Nghị) Tác giả: Nhất Tiết Ngẫu Thể loại: đam mỹ, sủng, thanh xuân vườn trường, xuyên sách, chủ thụ. Bản đổi ngôi chưa có sự đồng ý của dịch giả, xin vui lòng không đem truyện ra khỏi đây, đọc trong âm thầm thô...