Chương 61.

1.6K 176 14
                                    

Tiếng giáo vang lên, ba người trong lều im phăng phắc.

Thủy Thời nhìn chằm chằm chuôi giáo vẫn còn đang rung, nuốt nước miếng, chột dạ liếc Phù Ly và khuôn mặt bình tĩnh của đối phương. Cảnh tượng trước mặt cho thấy bình thường gã thú hoang đã nuông chiều mình đến độ nào. So sánh với thi thể bị đâm thủng trong chớp mắt này thì rõ ràng, ngay cả khi trói buộc mình vào mỗi lúc kích động, anh ấy vẫn quá dịu dàng và kiềm chế.

Phù Ly rút cây giáo nặng trịch, lúc ném nó xuống đất hắn khẽ dùng ngón chân đỡ thân giáo, cây giáo đáp xuống nền mà không phát ra tiếng động nào. Trên bục gỗ, cấu tạo bên trong của bộ giáp mây bị phơi bày, những khúc dây leo đứt đoạn bên rìa lỗ thủng cũng rơi ra.

Thủy Thời xốc lại tinh thần, thấy Tôn tiên sinh hãy còn đứng sững thì hắng giọng, "Tiên sinh, trong quân có nỏ hạng nặng không ạ? Bằng không sợ rằng không ai có thể..."

Tôn Lục Khiêm nhìn chòng chọc bộ giáp hỏng, nghe tiếng Thủy Thời thì vô thức gật đầu, hiểu lời nói bỏ ngỏ của cậu. Tôn Lục Khiêm từng nắn xương cho Phù Ly lúc đối phương hôn mê, biết gân cốt hắn rắn chắc, hồi phục cũng nhanh. Tuy là thế, cảnh tượng hiện giờ vẫn làm Tôn tiên sinh giật mình như cũ.

Kể từ khi nghiên cứu cách phá giáp, không phải chỉ có mỗi Tôn Lục Khiêm thử xuyên thủng nó, các tráng sĩ trong quân đều hoặc ném đá từ trên cao xuống, hoặc dùng cung cỡ lớn bắn xem sao, thử mọi biện pháp mà giáp mây không hề hấn. Có thể thấy sức mạnh đáng gờm của Phù Ly hiếm xuất hiện thế nào.

Tuy nhiên đây không phải lúc suy nghĩ linh tinh, bất luận thế nào, may là vẫn có cách phá bộ giáp ấy.

"Hay! Một đòn đánh vỡ! Mỗi tội tướng sĩ trong quân không ai có sức mạnh thế này. Mà cậu bảo nỏ là nỏ gì ấy nhỉ?"

Thủy Thời nghe vậy là rõ vấn đề. Qua quan sát tình hình quân doanh mấy ngày nay, cậu nhận ra thời đại này chưa có vũ khí hạng nặng, ngay cả nỏ cầm tay bình thường còn không có chứ đừng nói đến nỏ cơ giới hay nỏ liên châu. Cậu liền hồi tưởng chi tiết, và thậm chí đã phác họa ra rồi miêu tả cấu tạo cũng như phương pháp sử dụng đại khái của nỏ.

Nỏ cơ giới, hay một loại nỏ cỡ lớn được kết hợp từ nhiều cánh cung. Người sử dụng cần móc dây nỏ - một sợi dây thừng chắc chắn – lên khấc hãm trên khung trục kéo, các binh sĩ vặn trục kéo để giương nỏ và đặt tên vào rãnh. Tuy nhiên sức người bình thường không thể bắn tên được, thay vào đó binh sĩ phải dùng một chiếc chùy lớn bổ mạnh xuống lẫy.

Xét cự li bắn đến nghìn mét và lực rung chấn của nỏ cơ giới, phe họ có thể dùng giáo làm tên để đạt được hiệu quả như cú đâm của Phù Ly. Việc di chuyển xe trục kéo sẽ tốn thời gian, nhưng thế là hợp lí để đối phó với giáp mây bình thường.

Thủy Thời từng suy xét về việc chế tạo vũ khí. Nỏ có lực sát thương cao, tuy nhiên có mạnh đến đâu thì nó vẫn nằm trong giới hạn của vũ khí lạnh, hợp với thời đại này.

Cậu lại bất giác nghĩ tới vũ khí nóng trong chiến tranh hiện đại, bao gồm các loại bom đạn phức tạp và cả máy bay lẫn xe tăng. Tuy chúng sẽ giúp bảo vệ lực lượng phe mình, song cũng là con dao hai lưỡi gây ra nhiều chiến tranh và tử vong hơn nữa.

[2][Đam] CHỒNG SÓINơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ