PHIÊN NGOẠI 2

390 15 0
                                    

PHIÊN NGOẠI 2

Không bao lâu sau Hoàng tẩu tử mua đồ ăn trở về, thấy cửa sổ đều đóng lại, ngạc nhiên nói: "Nương tử sao không đem cửa sổ mở ra? Tuy rằng mới nhập thu, nhưng trong phòng vẫn còn có chút oi bức."

Yên Nhiên tức giận nói: "Bên ngoài có một con ruồi bọ lớn làm người ta chán ghét."

Hoàng tẩu tử không rõ nguyên do, lại nói: "Ruồi bọ thì đuổi đi là được mà, đừng bởi vì một con ruồi bọ mà làm mình khó chịu."

Yên Nhiên nghĩ nghĩ, thấy cũng có lý, cũng không phải nàng không biết người kia, tại sao lại đóng cửa sổ chứ?

Nàng lại đem cửa sổ mở ra, nhanh chóng quay đi, không liếc mắt nhìn cái cây kia một cái.

Hoàng tẩu tử cầm băng ghế nhỏ ngồi trong viện, nhanh nhẹn mà bắt đầu làm cá.

Yên Nhiên lúc trước chưa từng nhìn thấy việc này, nhất thời mới lạ, cũng đã quên cái người đáng ghét kia, ghé vào trên cửa sổ mà nhìn.

Nàng thấy Hoàng tẩu tử tuổi không lớn, cũng chỉ mới hơn hai mươi tuổi, nhưng chuyện gì trong nhà cũng có thể làm, hơn nữa lại làm rất gọn gàng ngăn nắp, không cần hỏi nàng: "Tay nghề này của tẩu tử là học từ ai thế?"

Hoàng tẩu tử nghe được buồn cười nói, "Việc này cần gì phải học từ ai, từ nhỏ nhìn người lớn làm, ở bên cạnh phụ giúp, trưởng thành liền có thể tự mình làm."

Yên Nhiên kính nể nói: "Tẩu tử so với ta giỏi hơn nhiều."

Hoàng tẩu tử vội ngượng ngùng mà xua xua tay, "Nương tử nói như vậy làm ta xấu hổ chết mất, thân phận của ngài như vậy, sao có thể cùng ta so sánh chứ, những việc này ngài cả đời cũng không cần chạm vào, bằng không lại có người đau lòng."

Đau lòng?

Ai còn sẽ đau lòng nàng?

Yên Nhiên lại ngồi trở về, tươi cười trên mặt dần dần nhạt đi.

Hoàng tẩu tử không biết nguyên do trong đó, thấy nàng không nói lời nào, cũng không dám tùy ý tiếp tục nói chuyện, chỉ tăng nhanh động tác trên tay.

Giữa trưa quả nhiên làm một bàn đồ ăn cực kì phong phú, có cá có thịt, còn có mấy đĩa rau tươi.

Hoàng tẩu tử vừa ăn vừa thở dài: "Ở nhà ta, thức ăn như vậy chỉ có ngày lễ ngày tết mới được ăn."

Yên Nhiên nói: "Về sau mỗi ngày đều ăn như vậy."

Hoàng tẩu tử vội xua xua tay, "Không được, như vậy tốn rất nhiều bạc."

Bà vừa nói xong lại sợ Yên Nhiên cảm thấy chính mình nhiều chuyện, vội bổ sung nói: "Nương tử, ta lắm miệng nói một câu, trong nhà chúng ta hiện tại không có sinh kế, cho dù có chút tiền bạc cũng nên vì ngày sau tính toán, chờ ca nhi trưởng thành phải đến học đường, giấy và bút mực, chi phí ăn mặc, có cái nào mà không cần tiêu tiền chứ."

Yên Nhiên nghe xong cũng nhíu mày suy tư một phen, trịnh trọng nói: "Đa tạ tẩu tử nhắc nhở ta, việc này xác thật nên tính toán một phen."

Hoàng tẩu tử vội nói không dám.

Ăn cơm xong, Hoàng tẩu tử dọn dẹp xong liền ôm Tiểu Hổ ra ngoài, đến nhà hàng xóm cách vách thăm hỏi.

[Edit] Tướng công chết trận đã trở lạiNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ