PHIÊN NGOẠI 3

364 15 0
                                    

Phiên ngoại 3

Ngày kế Yên Nhiên bế hài tử cùng Hoàng tẩu tử ra phố.

Đến chỗ này đã hơn một năm, hôm nay có thể xem như là lần đầu tiên nàng đi trên đường.

Trấn nhỏ dưới chân núi Thượng Thanh Tông này không lớn, cũng không thể so với thành Trọng An, toàn bộ thị trấn lấy một tuyến đường là trung tâm, hai bên đều là cửa hàng tiểu quán, rồi sau đó lại giống như lá cây trên cành mà phân chia, đường phố hai bên kéo dài ra rất nhiều hẻm nhỏ, tiểu viện hiện tại các nàng đang ở chính là một chỗ an tĩnh trong ngõ nhỏ.

Người đã quen nhìn thấy thành Trọng An phồn hoa, khi nhìn thấy trấn nhỏ tràn ngập hơi thở phố phường này sẽ khó có được cảm giác có vài phần thân thiết.

Yên Nhiên đi theo bên cạnh Hoàng tẩu tử, cùng Tiểu Hổ trong lòng ngực nàng giống nhau, tò mò mà ngó trái ngó phải.

Nhà chồng của Hoàng tẩu tử ở trấn trên, bà đã gả tới rất nhiều năm nên quen biết không ít người trong thị trấn, một đường đi tới, liền có rất nhiều phụ nhân ngăn bà lại, hỏi thăm bà Yên Nhiên là ai.

Việc Yên Nhiên cùng Hổ Đầu tách ra, Hoàng tẩu tử cũng không biết rõ nội tình, chỉ biết hai người cảm tình không tốt, hiện giờ một người ở trên núi, một người ở dưới chân núi, nhưng vẫn có lui tới, bà liền cho rằng là Yên Nhiên ở trên núi không quen, mới dọn xuống dưới.

Bởi vậy người khác hỏi, bà đều nói Yên Nhiên là gia chủ của bà, lang quân trong nhà là người của Thượng Thanh Tông.

Yên Nhiên nghe xong cũng không phản bác. Nàng là một nữ tử lại một mình mang theo hài tử, xác thật rất cần tên tuổi của Thượng Thanh Tông làm bùa hộ mệnh.

Từ đầu đường đi đến cuối phố, nơi này so với phía trước an tĩnh hơn rất nhiều, trên đường cũng chỉ có ít ỏi vài người lui tới, có một tiệm sách lẳng lặng nằm ở chỗ này.

Yên Nhiên ôm hài tử đi vào, ước chừng một khắc sau thì trở ra, trên tay đã có nhiều hơn một tay nải.

Hoàng tẩu tử vừa rồi vẫn đứng ngoài cửa, thấy nàng cầm đồ vật trên tay bước ra, liền hỏi: "Nương tử mua sách sao?"

"Ta định chép sách để kiếm thêm tiền." Yên Nhiên nói.

Mới vừa rồi vào tiệm, chưởng quầy kia thấy nàng là phụ nhân, vốn cũng không nhiệt tình lắm, sau khi nàng xem qua nét chữ người khác, trong lòng lại có chút tự tin, trực tiếp viết mấy chữ cho hắn xem, hắn lập tức liền thân thiện hẳn lên.

Hoàng tẩu tử vừa nghe, trừng lớn mắt thở dài: "Nương tử còn biết viết chữ sao? Thật sự là không nghĩ tới, lúc trước chỉ nghe nói có những thư sinh có khả năng chép sách kiếm tiền, nương tử so ra cũng không kém hơn bọn họ nha!"

Yên Nhiên được bà khen có chút không được tự nhiên, vội nói chính mình chỉ biết sao chép sách, không thể so được với nhóm thư sinh văn thải kia.

Nhưng mà ở trong lòng Hoàng tẩu tử, việc này đã thập phần ghê gớm, vốn bà cảm thấy Yên Nhiên lớn lên xinh đẹp lại có khí chất, cùng phụ nhân tầm thường không giống nhau, hiện tại càng là kính nể không thôi, thấy nàng giống như là tú tài vậy.

[Edit] Tướng công chết trận đã trở lạiNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ