Trên người của Cung Viễn Chủy có một mùi rất lạ.
Vẫn là tuyết tùng thoang thoảng nhưng thay vì thanh mát như thường ngày bây giờ nó lại có cảm giác dụ hoặc và gợi tình.
Kì lạ.
Cung Thượng Giác dựa lưng vào thành giường đánh giá người đang đi tới đi lui dọn dẹp trong phòng.
Mùi hương này thay đổi từ khi nào?
Chắc là từ sáu ngày trước.
Từ sau khi bị nhốt ở mật thất, mỗi ngày Cung Viễn Chuỷ đều đến thăm Cung Thượng Giác. Nói là thăm nhưng thực chất là đến ép Cung Thượng Giác cùng y làm chuyện xấu.
Chưa từng thiếu một ngày.
Đến sáu ngày trước, Cung Viễn Chủy đột nhiên không báo trước mà biến mất tâm hơi mấy ngày.
Ban đầu Cung Thượng Giác còn thấy bình yên thoải mái. Không ai làm phiền hắn, cũng không ai ép hắn làm chuyện hắn không muốn.
Nhưng đến ngày thứ ba liền thấy không đúng.
Cung Viễn Chuỷ sẽ không vô duyên vô cớ mà biến mất như vậy. Chẳng lẽ Cung Môn đã xảy ra chuyện.
Nhiều năm trước sau khi gánh chịu đại nạn cả Cung Môn chao đảo. Vì đại cuộc các trưởng lão chọn cách thu mình để củng cố sức mạnh.
Đến bây giờ dù là tài lực hay uy thế Cung Môn đều không hề kém cạnh những gia tộc khác trên giang hồ.
Có câu cây cao đón gió lớn.
Uy vọng là thế nhưng cũng bởi vì vậy mà Cung Môn biến thành miếng mồi béo bở bị nhiều con dã thú dòm ngó. Điển hình là Vô Phong.
Mấy năm nay Vô Phong không ít lần cho người lẻn vào Cung Môn tìm kiếm thông tin cùng những phương thuốc quý. Dù bọn chúng có mạng vào không có mạng ra nhưng cũng có thể thấy được bức tường thành vững chắc của Cung Môn có khe hở.
Thất bại trong tay Cung Môn nhiều lần như vậy khó nói được Vô Phong sẽ không đem toàn bộ thực lực của mình ra muốn đồng quy vu tận cùng Cung Môn.
Cung Thượng Giác trong lòng lo lắng không ngừng.
Biến mất ba ngày đến ngày thứ tư thì Cung Viễn Chủy đến.
Vừa vào cửa Cung Viễn Chuỷ đã ôm lấy eo Cung Thượng Giác làm nũng "Ca ca mấy ngày không gặp, đệ rất nhớ ca ca"
Bộ dạng của Cung Viễn Chuỷ không hề thay đổi vẫn tinh xảo cùng xinh đẹp nhưng thần sắc lại không tốt. Da trắng xanh, hai mắt vô thần, môi hồng nhợt nhạt.
Chỉ cần nhìn sơ qua thì Cung Thượng Giác đã có thể xác định được Cung Viễn Chủy thụ thương trong người. Thương thế cũng là không phải nhẹ.
"Ngươi...." Cung Thượng Giác muốn hỏi thương thế của Viễn Chủy ra sao? Ở đâu mà bị thương? Đã trị thương chưa? Thương khôi phục mấy phần.
Nhưng môi chỉ mấp máy một từ "ngươi" rồi thôi.
Cung Thượng Giác thầm mắng mình quan tâm lo lắng cái gì? Nếu như Cung Viễn Chủy bị thương đến chết không phải là càng tốt hay sao.
BẠN ĐANG ĐỌC
GIÁC CHỦY - TÙ CA ABO
FanfictionVĂN ÁN Thể loại: Đam mỹ, huynh đệ, ABO, ngược, giam cầm, truy thê, OOC... Cp chính: Cung Thượng Giác x Cung Viễn Chủy Cp phụ: Thừa Hoàng x ?????? Cung Tử Vũ x ?????? Ở đây chúng ta có một Cung Viễn Chuỷ tuy là thiên càn...