TC 8. Mang thai sao? Nực cười

1.3K 78 10
                                    

Bị Cung Thượng Giác đẩy ngả xuống sàn nhà. Tay sơ ý đè lên mảnh vỡ, làn da mỏng manh liền bị cắt đứt một đường. Viễn Chủy đau đến nhăn mặt "Ca ca sao vậy?"

"Ta hỏi hôm nay ngươi đã làm gì?" Cung Thượng Giác trầm giọng hỏi lại.

"Hôm nay sao? Hôm nay đệ chỉ ở Chủy Cung xem sách cùng luyện dược"

Không nhận ra nguy hiểm. Cung Viễn Chủy vừa trả lời vừa lấy tay ngăn máu chảy ra, lảo đảo đứng lên. Đi về phía tủ đầu giường lấy lọ cầm máu ra.

Thắp đèn lên lại từ từ rắc thuốc lên miệng vết thương.

Đôi mắt Cung Thượng Giác trở nên u tối, hắn bước xuống giường đi về phía Cung Viễn Chủy.

Thân ảnh to lớn che đi ánh đèn, Viễn Chủy lúc này mới ngẩng đầu nhìn hắn "Ca ca hôm nay lại thấy không vui ở đâu sao?"

Từ ngày bị giam ở mật thất tính tình Cung Thượng Giác càng trở nên thất thường. Lúc này Viễn Chủy vẫn cho là hắn không vui vì chuyện gì đó. Y cũng không nhận ra lắm mùi vị trên người mình.

"Chỉ ở Chủy Cung sao?" Cung Thượng Giác hỏi lại.

Hôm nay đúng là chỉ ở Chủy Cung sau đó liền đến mật thất cả chính điện Viễn Chủy cũng không đi.

Viễn Chủy gật đầu "Thật"

Bàn tay to lớn lập tức bóp lấy cần cổ thanh mảnh, kéo người đứng lên Cung Thượng Giác tức đến bật cười "Còn nói dối"

Cổ bị bóp nghẹn. Cung Viễn Chủy không thở được đưa tay gỡ bàn tay Cung Thượng Giác ra khỏi cổ mình. Vì không thể dùng công lực sẽ làm tổn thương Cung Thượng Giác mà sức bình thường thì không đấu lại hắn. Chỉ có thể lắc đầu "Đệ không có nói dối, đệ chỉ ở Chủy Cung mà thôi"

"Không nói dối, ngươi không nói dối mà trên người ngươi có mùi tin hương của Cung Tử Vũ. Nói ngươi gặp hắn làm gì? Hả? " Giọng Cung Thượng Giác lạnh như băng

Thiếu dưỡng khí Cung Viễn Chủy mắt ứa lệ quang, thều thào "Hắn đến giúp đệ trị độc. Ca ca thật mà.... Ca ca... đệ không thở... Thở được"

Cung Thượng Giác nhìn Cung Viễn Chủy đang chết dần trong tay mình. Hắn nghiến răng quăng Cung Viễn Chủy lên giường.

Cổ được thả ra Viễn Chủy nằm trên giường cố gắng hít thở.

Nhịp thở còn chưa ổn đã nghe Cung Thượng Giác hỏi "Hắn giúp ngươi trị độc gì? Trị bằng cách nào?"

Viễn Chủy không dám nói thật chuyện con Tri Chu nên cứ ấp úng mãi "Đệ...đệ"

Thái độ này là đang che giấu.

Cung Thượng Giác chính thức bị chọc giận. Hắn đè Cung Viễn Chủy xuống giường, bàn tay thô bạo xé mở y phục trên người Viễn Chủy
"Không nói được thì để ta nói giúp. Là trị dâm độc của ngươi. Ngươi để hắn thượng ngươi rồi có phải không?"

Hoảng sợ trước hành động của Cung Thượng Giác mà phải mất một lúc Viễn Chủy mới ý thức được ca ca vừa nói gì. Viễn Chủy lắc đầu không ngừng "Không phải, ca ca không có mà... Không có"

GIÁC CHỦY - TÙ CA ABONơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ