Charlotte nhìn chằm chằm tấm ảnh không rời mắt, lại cảm thấy giống như có người dùng chuỳ sắt giáng vào đầu nàng một cái thấu thời xanh, trong nháy mặt đại não trống rỗng, thế giới trước mắt bắt đầu mê muội, trong tai cũng bắt đầu ù ù.
Cổ tay nàng run dữ dội hơn, di động một lần nữa rơi trên giường, lại run rẩy nhặt lên, xem lần nữa thì tấm hình kia đã bị Engfa thu hồi trở lại.
Charlotte hít sâu, cưỡng bức bản thân trấn định, hỏi rõ nguyên do.
Lúc trước Engfa oán giận nàng không nghe cô giải thích, hôm nay Charlotte cho cô cơ hội này, dỏng tai lên nghe Engfa giải thích thế nào.
Charlotte gắng sức điều khiển ngón tay, bấm vào khung chat, gửi cho Engfa một tin nhắn: "Cậu ở đâu?"
Chờ một phút, Engfa gửi lại tin nhắn giọng nói, Charlotte bấm nghe, bên trong là âm thanh Pich , mang theo hoang mang nức nở.
"Chị Charlotte, em xin lỗi...Em...Em không biết tấm hình sẽ gửi đến chị, em không cố ý, Waraha tổng nói em giữ lại xem là được rồi, ngàn vạn lần không thể để người khác nhìn thấy, nếu như để Waraha tổng biết được, em liền xong đời..."
Trái tim Charlotte nhận lấy một đòn nghiêm trọng, mê man hai giây, dựa vào đầu giường ngồi vững vàng, trước sau không tin Engfa sẽ giấu nàng làm ra chuyện như vậy.
Thời điểm quá không đúng.
Engfa không phải kẻ ngu, từ hôm hai người chuẩn bị cho chuyến du lịch đến nay, thái độ Engfa dành cho nàng , không có một chút dấu hiệu muốn chia tay.
Hôm nay, không, nói đúng là hôm qua, đã qua 0 giờ, sinh nhật Charlotte không đầu không cuối qua đi, sinh nhật lần này có ý nghĩa gì, Engfa không thể nào không biết, cho dù cô muốn vụng trộm cùng Pich , bình thường có rất nhiều cơ hội, không cần thiết phải là ngày này, để Charlotte thêm nghi ngờ, càng dễ bị phát hiện.
Vì lẽ đó phản ứng đầu tiên của Charlotte là, có thể Engfa bị lập mưu hãm hại, di động nằm trong tay Pich ? Nói không chừng bức ảnh đều là photoshop.
Nghĩ thế nào cũng không thể giải thích thoải đáng hành vi của Engfa.
Nghĩ thông suốt, nhịp tim Charlotte dần ổn định, lý trí trở về, trực tiếp gọi video nói chuyện, nàng chắc mẩm Pich không dám nhận. Bởi vì nàng tin rằng Pich thông qua cách nào đó lấy được di động Engfa, Engfa thật sự không ở đó, cho nên bắt máy sẽ lòi đuôi.
Charlotte chuẩn bị sẵn sàng chờ cuộc gọi tắt xuống, không ngờ đột nhiên màn hình bên kia sáng lên, Pich nhìn nàng chằm chằm, nhất thời Charlotte không ứng phó kịp.
"Chị Charlotte..."
Pich trông giống như đang trốn trong một phòng vệ sinh nào đó, âm thanh thấp đến cơ hồ không nghe thấy, khàn khàn, viền mắt ửng hồng, nước mắt đảo quanh, ánh mắt lo lắng, khiến người nhìn đau lòng.
"Để chị nói chuyện với Engfa."
Charlotte nhìn thẳng vào mắt nàng, trầm giọng nói.
"Waraha tổng...Waraha tổng ngủ rồi, em...Em không dám để chị ấy phát hiện..."
Charlotte không lạ gì cái trò này, trực tiếp đâm thủng lời nói dối "Video trò chuyện không cách nào xoá được, sáng mai Engfa cũng sẽ phát hiện, em gọi Engfa dậy, chị có chuyện muốn nói."
BẠN ĐANG ĐỌC
[ Englot ] -Thuơng em-
FanfictionNguời ngoài nhìn vào cho rằng cuộc đời của Charlotte Austin thực sự rất mỹ mãn, có em gái, có bạn bè...Nhưng chỉ bản thân nàng mới biết, không ai thật lòng đối tốt với nàng... " Mình muốn chăm sóc cậu " Một câu nói đơn giản, đủ làm nàng luân hãm từ...