Engfa không hiểu, oan uổng hô to:
"Mình ôm người khác lúc nào?"
"Engfa, cô muốn nói dối trước tiên cũng nên chuẩn bị kỹ càng."
Charlotte đẩy cô ra, cười trào phúng:
"Trên ngừoi dính mùi nước hoa của người khác còn nói không có? Lẽ nào là thiếu nữ không cẩn thận ngã nhào vào ngực của cô, vừa lúc cô thuận thế đỡ được?"
Engfa vắt óc suy nghĩ.
Đúng là có chuyện như vậy.
Ước chừng hai tiếng trước, thời điểm ở dưới bãi đậu xe, Pich không cẩn thận lệch bả vai va vào người cô.
Nhưng đó chỉ là tình huống bất ngờ, quá trình kéo dài chưa tới ba giây, Pich vừa nghiêng người đã lập tức đứng thẳng, nếu như nàng hữu tâm bày kế, sẽ đụng một cái liền lập tức đứng lên sao? Đại khái sẽ giống như Nene kia, làm bộ ngã vào lòng cô, một lòng muốn cô đỡ lấy, ước gì ôm không buông tay.
"Sự thật là cô ấy không cẩn thận ngã lên người mình, thế nhưng liền lập tức tách ra, toàn bộ quá trình chỉ trong vài giây."
Engfa bất lực:
"Mình cũng không kịp tránh, cô ấy đã đứng thẳng, ngay cả mình cũng không biết có mùi lạ trên cơ thể, Tiểu Char, mũi cậu cũng quá thính."
"Ý cô là đang trách tôi?"
Charlotte cười giận dữ :
"Lần trước Nene không cẩn thận, cô liền nhanh tay lẹ mắt tránh đi, làm sao bây giờ lại phản ứng chậm như vậy, sững sờ không né tránh? Nếu như không phải tôi ngửi thấy mùi hương cô bé kia lưu lại trên người cô, có phải cô sẽ giấu diếm không nói? Lại chuẩn bị giấu tôi cả đời?"
Engfa có trăm cái miệng cũng không thể bào chữa.
Không phải chỉ là chuyện nhỏ sao? Lại đánh động gây ra sóng gió lớn như vậy? Engfa uống rượu phản ứng chậm hơn là lẽ thường tình, lại nói Pich cũng không làm gì, việc này nếu như Charlotte không đề cập tới, thì ngay cả Engfa cũng đã quên, làm sao có khả năng nghĩ đến chuyện giấu diếm nàng.
"Tiểu Char, mình không lừa cậu, lúc đó trợ lý và tài xế đều có mặt, cậu có thể gọi điện truy hỏi...Hôm nay là mình sơ sót, nhất thời sơ sẩy để cậu hoài nghi, mình xin lỗi, cậu đừng để trong lòng."
Engfa uống rượu cơ thể có chút ảm đạm, thật sự không muốn gây nháo ồn ào, vì một chuyện không đáng là gì ồn ào thật không đáng, bây giờ cô chỉ muốn nhận sai làm hoà, để mọi chuyện êm xuôi.
Không ngờ Charlotte không cho qua dễ dàng như thế:
"Người làm của cô đương nhiên là cùng một giuộc với nhau, nói không chừng đã sớm học thuộc lòng."
"Vậy cậu muốn mình phải chứng minh thế nào?"
Engfa có chút phiền, bình thường nàng là người thông tình đạt lý, sao hôm nay đột nhiên trở thành bụng dạ hẹp hòi, vừa say rượu lại không thể phát hoả, mở mấy nút áo, nói:
"Nếu không tin hãy để mình gọi trợ lý đưa Pich Votey đến đây, hai người trực tiếp đối chứng."
Charlotte nge được cái tên này, đầu tiên hơi khựng lại, tiếp theo cúi đầu, bỗng nhiên tỉnh ngộ:
BẠN ĐANG ĐỌC
[ Englot ] -Thuơng em-
FanfictionNguời ngoài nhìn vào cho rằng cuộc đời của Charlotte Austin thực sự rất mỹ mãn, có em gái, có bạn bè...Nhưng chỉ bản thân nàng mới biết, không ai thật lòng đối tốt với nàng... " Mình muốn chăm sóc cậu " Một câu nói đơn giản, đủ làm nàng luân hãm từ...