Chương 35: Gặp Nate rồi

126 21 1
                                    

Hôm nay Nate và mẹ của Dai tới đây, bọn họ cũng dùng xe đưa cậu ta đến. Hẳn là sắp tới gặp cậu ta rồi, không thể để mẹ có suy nghĩ khác về cậu ta được.

Thế là nước mắt của cậu ra lại rơi lả tả: "Hức... Không phải tớ cố ý mà.." Phuwin đứng ở ngoài thấy Fourth và Dai cùng một đám người nói gì đó. Rồi Dai rơi nước mắt.

Thật sự là Dai cũng thuộc dạng có thân hình và khuôn mặt dễ nhìn, cậu ta mới khóc thôi đã có một vài nam sinh, nữ sinh đã bênh cậu ta.

"Này, các cậu một đám người sao lại bắt nạt cậu ta chứ?"

"Đúng rồi ỷ đông hiếp yếu à?"

Fourth bực mình sắn tay áo dài lên, làm lộ một đoạn cổ tay trắng nõn: "Cái đờ mờ, ông đây nói không biết gì thì đừng xen vào. Đừng thấy mấy nay nhìn hiền mà bắt nạt."

Thấy Fourth muốn lao vào đánh nhau Phuwin đã chạy đến, hỏi người đứng cạnh Fourth, cũng có khuôn mặt khó chịu không kém. Trùng hợp cũng là người đã phát hiện ra một loạt động tác cố tình của Dai.

"Bạn học này chuyện gì ở đây thế?"

"Hừ, cậu ta lúc ở trên sân khấu muốn làm vướng chân Owen. Động tác đấy mà ngã thì làm sao tiếp tục múa?"

Nam sinh này nói không lớn nhưng vẫn có người nghe được bắt đầu nhìn cậu ta với ánh mắt không tin được.

"Nhưng mà.. Tôi không cố ý mà." lại lời nói ấy. Fourth bực mình vươn tay đánh lên mặt cậu ta. Tiếng chát vang lên nhất thời làm mọi người ở đây đều im phăn phắt.

Bọn họ quên mất trước kia Fourth không hề ngán một ai, chỉ là dạo đây chẳng thấy cậu ta đi long nhong kiếm chuyện nữa.

Đúng lúc tiết mục của lớp bọn họ đã xong, Owen thở dốc cúi đầu chào rồi bước ra sau cánh gà đã thấy cảnh này. Hơi giật mình chút, ban nãy đúng là cậu ta nhìn thấy Dai cố ý làm thế nhưng không tiện nói, ai ngờ bọn họ lại làm chủ cho mình trước.

Ánh mắt cậu ta long lanh, thật sự rất cảm động luôn. Nhưng để vậy hoài thì không ổn cho lắm, ngoài kia còn rất nhiều người tai to mặt lớn.

Owen đi đến nói: "Mọi người khoan đã, Fourth cậu dùng vũ lực giải quyết vấn đề là bị thầy cô mắng đây. Bình tĩnh đã."

Fourth bị lôi ra xa Dai, về phía Dai cậu ta ôm một bên má trợn tròn mắt nhìn mọi người. Ở đây chẳng ai bênh vực cậu ta cả, chẳng phải trước đó chỉ cần cậu ta khóc thì ai cũng bao che cho cậu ta sao?

Nhưng một suy nghĩ lại chợt hiện ra làm cậu ta hơi ngẩn ra, hình như là cảnh tượng này từng xảy ra Owen ngã trên sân khấu, cậu ta vì thế mà nhảy đoạn còn lại. Được chú ý, ai cũng bênh vực cậu ta. Chỉ có Owen sau này nghỉ học để điều trị, sau này còn bị mắc bệnh về phổi, tâm lý không ổn định. Mất ở tuổi mười chín.

Nhưng rất nhanh Dai đã quên, chỉ thấy khung cảnh này quen thuộc những cũng không hẳn là quen lắm. Phuwin nhìn thấy Dai ngẩn người cũng nghi ngờ, nhíu mày có suy tư. Bỗng có bàn tay xoa xoa đầu lông cho cậu.

Phuwin quay lại đã thấy ánh mắt mang nét cười của Pond, anh nói: "Lông mày sắp hôn nhau rồi, làm sao vậy?"

Phuwin nhìn Pond cũng quên béng Dai, mùi cơ thể của Pond làm cậu dễ chịu quá. Ngẩn người nhìn anh chằm chằm, Pond không viết vì lí do gì lại dùng cả lòng bàn tay chặn tầm nhìn của Phuwin: "Đi.. Đi thôi. Tôi mời cậu ăn vặt."

Bạn đã đọc hết các phần đã được đăng tải.

⏰ Cập nhật Lần cuối: Jan 09 ⏰

Thêm truyện này vào Thư viện của bạn để nhận thông báo chương mới!

[PondPhuwin] Quay Trở Lại Bên AnhNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ