Cái gọi là tạo hóa
Ô Khê sau khi đến kinh thành đã tạo nên vô số sóng gió, từ sau cái ngày khiến chúng nhân kinh hãi xong thì không thấy gây ra chuyện gì "xuất chúng" nữa. Hắn ở lỳ trong dịch quán, gần như không cảm giác được gì về sự tồn tại của người này, đợi đến khi phủ con tin của vu đồng thu xếp xong thì đã là chuyện của nửa năm sau đó. Không biết là vô tình hay cố ý, mà phủ con tin lại nằm ngay trên một con phố phía sau phủ Nam Ninh Vương. Vốn dĩ chuyện này không hợp với lễ nghi, có điều chẳng có ai để ý tới, bởi vì Giản Tự Tông Giản đại nhân thường ngày thích lải nhải câu cửa miệng "Còn ra thể thống gì" còn đang sứt đầu mẻ trán vì bị kẻ khác vạch tội "không ra thể thống gì".
Ô Khê chỉ lo rúc ở trong nhà, làm sao biết được những chuyện ấy, thế nhưng Cảnh Thất cũng lâm vào cảnh "cửa phủ bước không qua" lại hiểu rõ trong lòng. Vu đồng đã yên lặng, ấy thế nhưng lại có khối người thích "mượn gió bẻ măng". Đám người chỉ sợ thiên hạ không đủ loạn ấy mà xếp lại thành hàng, thì có thể vây đến mấy vòng kinh thành ấy chứ. Có kẻ bám lấy Giản Tự Tông, bắt thóp từ tác phong sinh hoạt đến tận mấy chuyện như âm thầm kết giao với hạng lang sói hung tàn, lòng dạ không đơn giản... Đương nhiên hạng đó là ai, mọi người đều biết rõ trong lòng, độ cao chỉ cần tăng thêm một chút nữa thôi là sẽ biến thành "kẻ nào đó" không cha không vua ý đồ mưu phản..., tấu chương vạch tội phái đại hoàng tử cứ như tuyết rơi, chất đống lên trên vậy.
Còn có cả những người minh oan cho Giản Tự Tông, mượn cớ ấy mà lên án công khai tà thuật dùng cổ của đám bà mo thầy cúng, từ thuật vu cổ lại thảo luận lan tràn sang việc trọng thần trong triều nuôi đạo sĩ trong nhà, nghe lời sàm ngôn, tu tiên luyện đan – sao mà không biết trợ thủ Hách Liên Kỳ tin tưởng nhất chính là một đạo sĩ họ Lý, nhất thời những thứ như yêu nghiệt, tà thuật, những kẻ gây rối, những lời trái tai bay đầy trời, ngươi tới ta đi, quên trời quên đất, long án* không chịu nổi sức nặng của tấu chương, dường như lung lay muốn sụp xuống.
*Long án (từ cổ), dùng để chỉ bàn làm việc hằng ngày của vua, nơi dùng để đặt tấu chương.
Tuy rằng trong triều chướng khí mịt mù là thế, có điều đối với những đứa trẻ còn chưa phải sầu lo những việc ấy thì thời gian lại trôi nhanh đến khác thường. Vóc người mấy thiếu niên phổng phao lên như cây cối vươn cành, ngoài đọc sách ra thì chỉ có ngẩn người. Tuy rằng nơi ở của Ô Khê rất gần phủ Cảnh Thất, thế nhưng cũng không mấy lui tới. Ô Khê có một sự kiêng dè mang tính bản năng. Hắn cứ cảm giác rằng hình như sau gương mặt tươi cười kia còn ẩn chứa thứ gì khác nữa. Hắn chưa tiếp xúc với bao nhiêu người Trung Nguyên, hắn không biết rốt cuộc bộ dạng người Trung Nguyên nên là thế nào mới đúng, nó chỉ thấy rằng, vị đại hoàng tử một tay che trời, kêu gào đòi giết bản thân trên triều đường ngày đó cũng được, vị hoàng đế có đôi phần chẳng hiểu ra sao kia cũng được, hoặc là Trần đại nhân nói chuyện lúc nào cũng mờ mờ mịt mịt, khiến người ta chẳng hiểu nổi ông ta đang nghĩ cái gì cũng tốt, điều này chẳng khiến nó phải sởn tóc gáy như vị Nam Ninh vương này.
Trên gương mặt của Cảnh Bắc Uyên dường như được phủ một tầng sương mờ trong những cánh rừng nơi mảnh đất phương nam, dù có đến gần thế nào vẫn không nhìn rõ được. Ô Khê cảm giác, vị Nam Ninh vương này không giống bất cứ kẻ nào cùng tuổi, mà cứ như thứ quỷ mị không biết đã sống bao nhiêu năm, giống như đại vu sư vậy, nếu dùng con mắt đã nhìn xuyên qua tầng sương mù dày đặc kia để đánh giá cũng chẳng ai biết được trong lòng y là thiện ý hay ác ý. Trẻ nhỏ ở Nam Cương, hơn bốn năm tuổi đã phải cùng nam nhân đã trưởng thành học cách săn thú trong rừng, học các kỹ xảo cơ bản để phòng bị các loại độc vật, bảy tám tuổi đã có thể theo những người trưởng thành cùng đi ra ngoài, đợi đến hơn mười tuổi là đã đủ khả năng sống một mình. Bọn họ có thể từ một cơn gió mà phân biệt được thứ đang tới là động vật nhỏ có thể săn bắt được, hay là loài thú hung mãnh tàn nhẫn, có thể nhìn thấu lớp ngụy trang của con hồ ly giảo hoạt bậc nhất, dựa vào bản năng liền biết nguy hiểm ở nơi nào.
BẠN ĐANG ĐỌC
Thất Gia
Ficción GeneralTên: Thất gia Tác giả: Priest Thể loại: đam mỹ cổ trang, huyền huyễn, kiếp trước kiếp này, cường cường, 1×1, HE Tình trạng: 76 chương hoàn Đăng chưa có sự cho phép Đăng tải với mục đích phi lợi nhuận.