Hồi tiểu học tôi từng chạy cự li dài là sự thật, nhưng dài nhất cũng chỉ có 800m 1500m, nhưng muốn 10.000m, thì hoàn toàn chưa từng có kinh nghiệm . Vì để không mất thể diện ở đại hội thể dục thể thao chạy hạng nhất từ dưới đếm lên, tôi sau khi tan học liền tăng thêm một hoạt động, chạy vòng quanh sân thể dục.Tôi thật sự rất thích chạy bộ , cảm giác kia giống như bay lên ,tất cả sầu lo cũng quên mất. Trước mắt chỉ có kéo dài, không có điểm cuối, bạn vẫn hướng về phía trước, bởi vì bạn biết, bạn luôn luôn muốn đạt được điểm đến.Vì lòng tin này mà có thể chống đỡ đau nhức từ chân để bạn tiếp tục chạy.
Vừa nghĩ như vậy, tôi mới phát hiện, chạy bộ và tôi hiện tại thật giống .Biết điểm cuối tương lai ở nơi đâu, nhưng vẫn muốn dọc theo con đường lịch sử chạy đi, chạy đến điểm cuối, mới phát hiện, phong cảnh dọc đường chạy qua mới là thứ đáng giá được quý trọng nhất.
"Cố lên !" Thỉnh thoảng Thi Thi cũng tới sân xem tập chạy, cô thậm chí ở trên đầu cột một cái dây lụa màu đỏ, một bộ liệt sĩ cách mạng cổ vũ cổ động tinh thần cho tôi.Tôi điều chỉnh hô hấp, cố gắng cho cô ấy một khuôn mặt tươi cười, tiếp theo sau đó chạy tiếp. Hiện tại tôi mới chạy mười hai vòng, còn ít nhất mười ba vòng. . . . . . Tôi đần độn mà nghĩ . Gần đây người càng tới sân tập chạy ngày càng nhiều, phần lớn đều là học sinh lớp mười, lớp mười một,ít nhìn thấy các học trưởng lớp mười hai. Cũng đúng, học trưởng lớp mười hai làm sao có thời giờ làm những hoạt động ngoại khóa này?Tôi hồi lớp mười hai vì để thi đậu học viện ngoại ngữ ,thời gian học tập mỗi ngày cơ hồ là gấp bốn lần thời gian ngủ.
Cơn ác mộng hai mươi lăm vòng rốt cục chạy xong, tôi thiếu chút nữa trực tiếp không để ý ai, nằm ngửa trên bãi tập. Tôi nghĩ mặt tôi hiện tại nhất định hồng đến mức như phát sốt, bỏng đến dọa người, trong miệng âm tiết duy nhất có thể phun ra chính là, "Nước. . . . . ."
"A a a, nước đây." Thi Thi vội vàng đưa cho tôi một chai nước khoáng. Tôi ừng ực đổ vào,uống vội vã như vậy, không bị sặc coi như nhân phẩm không tệ. Hạ Phi ở một bên có chút bất mãn chẹp chẹp miệng, "Phải liều mạng như vậy sao? Chỉ là chạy hạng mục cự li dài thôi.Tôi nhìn cậu như vậy chính là đem thân thể chạy tới hỏng luôn ."
"Không có việc gì. . . . . . Chạy, chạy,cự ly dài." Tôi thở hổn hển mấy hơi, rốt cục nói chuyện không còn đứt quãng ,"Thật ra thì tôi cũng không phải là muốn tranh hạng, Chẳng qua tớ không muốn đoạt hạng nhất từ dưới đếm lên thôi."
"Ồ, cậu hồi sơ trung suốt ngày thi đếm ngược tiếng Anh cũng không có nhìn thấy cậu khó chịu thế này hen?" Hạ Phi ' thẳng thắn ' chọt trúng chỗ đau của tôi , tôi giận đến thiếu chút nữa một thở không ra hơi.Thi Thi che miệng cười cười, "Đúng vậy, tớ nhớ tiếng Anh của Hồng Xương khi đó kém đến nỗi suýt chút làm chủ nhiệm lớp tiếng Anh giận điên lên. Trả bài cậu cả tuần lễ mới làm cho cậu hiểu TOMATO cùng POTATO khác nhau thế nào. He, nếu cô ấy biết học sinh không có thuốc nào cứu được kia hiện tại môn học tốt nhất chính là tiếng Anh, cô nhất định sẽ rớt bể mắt kiếng."
"Đâu chỉ là rớt bể mắt kiếng." Hạ Phi lành lạnh chen vào một câu, "Dường như cậu muốn tham gia thi đấu diễn thuyết Anh văn ."
BẠN ĐANG ĐỌC
Trọng sinh lưu chi nịch ái
Ngẫu nhiênThể loại: hiện đại đô thị, trọng sinh, huynh đệ văn, theo mình nhận xét là phúc hắc công ngây thơ thụ, HE Tình trạng: hoàn Nhân vật: Hồng Xương x Tô Văn Nội dung: Hồng Xương một ngày tỉnh lại thấy chính mình trở lại năm năm trước, lúc mẹ hắn vừa tái...