Tôi vốn tưởng rằng, triệu chứng đồng tính luyến ái thình lình đột phát của anh Tô Văn sẽ trong kỳ nghỉ bị tôi hoàn toàn chữa khỏi. Nhưng hiển nhiên tôi đã đánh giá cao năng lực của mình, không chỉ không chữa khỏi cho anh Tô Văn , mà cả mình cũng bị lây bệnh . Khụ khụ. Vẫn không thể xác định mình bị lây bệnh bao nhiêu, nhưng đối với lực miễn dịch của bệnh đồng tính luyến ái đang cực độ giảm xuống .
Trước ngày tựu trường, mẹ và bác Tô hiếm khi không có đi làm, ở nhà làm cho chúng tôi một bàn thức ăn. Tôi ăn thức ăn mẹ làm không khỏi than thở,"Vẫn là mẹ làm ăn ngon. Ngay cả cải trắng cũng có thể xào ra hương vị.Con đây gà mờ, quả nhiên kém."
Mẹ cười không khép miệng gật đầu, "Con thì miệng ngọt. Chớ nói càn, ăn nhanh lên, thức ăn lạnh ăn không ngon ."
Bác Tô vùi đầu ăn cơm, ông không nói nhiều, thuộc hình tượng nam nhân tâm không bằng hành động .Tôi cũng không nhớ ông từng lời ngon tiếng ngọt với mẹ, nhưng ông cho tới bây giờ chưa từng để mẹ chịu khổ.
Anh Tô Văn chợt chọt một miệng vào, "Tiểu Xương làm cũng không tồi."
"A? Ơ. . . . . Nào có nào có."Tôi cảm giác thần kinh mình giống như là bị lên dây, anh Tô Văn mỗi lần mở miệng nói chuyện, cái dây này liền bị kéo chặt ra.Thật sợ anh Tô Văn thuận miệng, nói ra cái gì ' con nuôi Tiểu Xương ' .Dù là mẹ tôi thể trạng khỏe mạnh, tám chín phần mười, cũng gánh không nổi đả kích như vậy. Lại nói, khi có mẹ và bác Tô, anh Tô Văn cũng thu liễm một chút, cũng sẽ không động tay đông chân với tôi . Khụ khụ,từ động tay đông chân dùng cũng không quá thích hợp ,nhưng cơ bản chính là ý đó.
Tôi và anh Tô Văn một loạt hành động anh em thân mật, khiêm tốn nhường nhịn lẫn nhau ,mẹ tôi thấy thế tâm hoa nộ phóng. Bà vẫn lo lắng tôi sẽ khi dễ anh Tô Văn , hoặc là bị anh Tô Văn khi dễ. Mặc dù trong mắt bà, khả nang trước tính lớn hơn một chút.Anh Tô Văn , thật sự là quá mặt người dạ thú , thuộc về cái loại đem người bán còn có làm người bị bán vui vẻ đếm tiền cho anh. Ở trong mắt người khác, anh Tô Văn chính là người nhã nhặn, hiểu chuyện, hiếu thuận là người phát ngôn tốt nhất .Mà tôi, mặc dù cũng không tệ, nhưng so với anh Tô Văn, luôn thiếu một bậc.
Thật ra thì tôi cũng ghét bị so sánh với anh Tô Văn, bởi vì anh Tô Văn ưu tú, mọi người đều biết. Từ nhỏ mang danh thần đồng , đến cao trung càng được ca tụng là thiên tài, bằng khen cúp vàng có thể bày đầy một tủ .Mà tôi đây, trừ hồi còn ở nhà trẻ thi chạy cự li dài được bằng khen ra– nếu như không phải là may mắn mang theo kiến thức sống lại, đoán chừng cố gắng thế nào, cũng chỉ có thể ở lớp bơi bơi .
Khụ, lạc đề .Tôi muốn biểu đạt suy nghĩ . . . . Trong cái nhà này, anh Tô Văn là lớn, tôi là nhỏ. Đây đã thành loại lệ thường dùng hiện tượng tự nhiên giải thích.À,điểm ngoại lệ duy nhất chính là, tôi làm được cơm ngon hơn anh Tô Văn .Nhưng ngoại lệ duy nhất này, cũng bị anh Tô Văn lợi dụng đầy đủ .
"Xem hai đứa con hòa hợp vậy, mẹ cũng không còn gì lo lắng." Mẹ gắp bánh bột lọc thả vào trong chén tôi,"Năm đó mẹ và bác Tô con vì hai đứa tốn không ít tâm."
. . . . . . Đúng rồi. Hiện tại con và anh Tô Văn hòa hợp . Nhưng hướng phát triển không quá đúng.
Tôi cười khổ một cái, nhìn mẹ khuôn mặt tươi cười thoải mái, không muốn đánh vỡ mơ ước ' gia đình hoàn mỹ ' của bà, không thể làm gì khác hơn là đem khổ sở nuốt về trong bụng, quay đầu hung hăng trừng mắt anh Tô Văn .
BẠN ĐANG ĐỌC
Trọng sinh lưu chi nịch ái
De TodoThể loại: hiện đại đô thị, trọng sinh, huynh đệ văn, theo mình nhận xét là phúc hắc công ngây thơ thụ, HE Tình trạng: hoàn Nhân vật: Hồng Xương x Tô Văn Nội dung: Hồng Xương một ngày tỉnh lại thấy chính mình trở lại năm năm trước, lúc mẹ hắn vừa tái...