Chương 15 : Câu chuyện trượt băng

2K 91 0
                                    

Tên Hạ Phi này,gần đây thật là lạ , thường xuyên nói với tôi một ít lời kỳ quái.Trong trí nhớ, hắn cũng không phải như vậy .Chẳng lẽ là do tôi lúc ấy một lòng một dạ đều đặt trên người Thi Thi nên không có chú ý tới dị thường của hắn. Không nghĩ tới tôi cũng là tên thấy sắc quên bạn ,thật sự là xấu hổ xấu hổ.Nói không chừng tên này kỳ thực có thể đang quen bạn gái đây ! Ngày mai tôi nhất định phải hảo hảo chất vấn hắn, cho dù từ trong miệng hắn hỏi không ra cái gì, cũng phải hòa nhau một trận, đem miếng đậu hủ mà chọc ghẹo !

Sau khi ngồi ở trên ghế sa lon suy tính một lúc, tôi liền bắt đầu bắt tay vào làm vì ngày mai xuất hành mà chuẩn bị. Tôi kỹ thuật trượt băng không tính là cao, bất quá dạy Thi Thi trượt vẫn là dư sức có thừa. Huống chi Hạ Phi trượt băng vô cùng giỏi nữa !Chỉ cần chúng tôi hai người liên thủ, không có trở ngại nào không thể vượt qua.Bất quá chuyện này ngày mai hẵn nghĩ,trước hết tôi phải ôn một lần bản thảo diễn thuyết Anh văn . . . . .

Tôi hẹn Hạ Phi cùng Thi Thi đến sân trượt băng, vào một khu trung tâm khổng lồ bảy lầu.Bên trong phòng trượt tuyết, phương tiện đầy đủ ,tất cả dụng cụ trượt tuyết đều có thể trực tiếp thuê trước bàn.Có không ít tay mới đang vịn lan can dọc theo bên ngoài sân,cẩn thận từng li từng tí chèo chống,sợ không cẩn thận liền ngã xuống. Thi Thi thấy tình cảnh này xong,có phần chùn bước, càng không ngừng hỏi tôi, "Ngã xuống có đau hay không?"

Tôi do dự một chút. Nói đau ,đoán chừng cô nàng sẽ phải ầm ĩ nói không muốn trượt.Nói không đau, liền rõ ràng cho thấy đang nói dối.Giống như là học chạy xe đạp, người luôn phải té hai ba cái mới có thể học xong . Cái gì? Bạn nói cậu chưa từng té khi học? = = được rồi, tôi đây cũng chỉ có thể thừa nhận tế bào vận động của mình không đủ phát triển.

Cho nên tôi cân nhắc hồi lâu quan hệ lợi hại sau đó mới cấp ra đáp án này, "Tớ sẽ tận lực không để cho cậu té."

"Thật?" Thi Thi cười vui vẻ. Tôi đặc biệt thích nhìn cô nàng cười,bởi vì cô lúc cười lên mắt cong thành hình trăng lưỡi liềm, giống các bé đáng yêu trong anime.

"Ôi ôi, tên nào đang nói khoác đấy."Hạ Phi lúc này liền đứng ra, đem không khí tốt đẹp của tôi cùng Thi Thi trong lúc thật vất vả thành lập đánh vỡ, "Đến lúc đó không biết làm được hay không à."

"Hừ hừ!" Tôi khiêu khích hất hất đầu, "Nhớ năm đó, là tớ dạy cho cậu trượt băng đây mà !"

"Đúng. Cậu đi lên trước té một cái, sau đó nói với tớ, xem, khó giữ được cân bằng nhất định sẽ ngã nhào giống cậu."

"A này !Sao cậu có thể đem chuyện của tớ nhớ được rõ ràng như vậy!" Tôi đỏ mặt trừng mắt liếc hắn một cái, không có chú ý tới trong giọng điệu của mình có chút làm nũng. Thi Thi một bên cười trộm, tôi thẹn quá hóa giận, "Thi Thi! Chúng ta đi! Cậu cười cái gì, không cho cười !"

Hạ Phi đứng tại chỗ, sau đó lấy lại thần trí lặng yên đuổi theo cước bộ bọn tôi.

Phía trước bàn ghi danh, lấy giày cùng bao cổ tay của mình .Tôi chỉ Thi Thi đem những thứ đồ phức tạp kia mặc lên, sau đó dắt tay cô ấy, từ từ trượt ra sân. Cũng may người tôi cùng Thi Thi đều có mang bao tay, nếu không hai người nắm tay như vậy ,thân mật đứng cạnh. . . . . . Thấy thế nào cũng giống một đôi tình nhân.Được rồi, hai người mang cái bao tay nắm tay nhau, tựa hồ cũng có chút mập mờ .Nhưng xin tin tưởng tôi, đây hết thảy đều là phù vân thôi!

Trọng sinh lưu chi nịch áiNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ