Chương 5 Nữ nhân đúng là nữ nhân
Ngày hôm sau, tôi đem đôi mắt bảo vật rời giường, không yên lòng mang vào tai nghe, luyện tập thính lực trong sách cao trung.
Lại nói, tiếng Anh cao trung đối với tôi rất đơn giản , bởi vì hồi đại học tôi học ngoại ngữ tại học viện, mặc dù sinh hoạt tại đại học mỗi ngày đều giống như sổ thu chi , suốt ngày trải qua cuộc sống 'môn bắt buộc không trốn, môn tự chọn thì trốn',nhưng nếu như chỉ là tiếng anh cao trung, đối với tôi chỉ là một bữa ăn sáng. Trong tai là tiếng mỹ giống như là một bài hát ru con thấp kém , thúc dục mí mắt tôi trở nên càng ngày càng nặng. Đang lúc tôi bối rối có nên ngủ tiếp hay không , mẹ lại sai tôi xuống lầu đến siêu thị mua nước tương.
Tôi vạn phần thống khổ từ trên giường bò dậy, tùy ý mặc một bộ quần áo rồi bước ra cửa. Ở trước quầy thu ngân siêu thị mới phát hiện mình lúc ra cửa quá vội vàng, quên mất mang ví tiền . Cô thu ngân trên mặt nhịn không được, tức giận ho khụ khụ, rất không khách khí mà đem lọ 'Sinh Trừu Vương' đoạt đi,"Chúng tôi không nhận ghi nợ."
Tôi xấu hổ cười cười, ở trong một loạt ánh mắt chế nhạo, trở về nhà. Chẳng qua ở trên đường liên tiếp nghe được người khác nhỏ giọng đàm luận, "Nè, có nghe nói chưa? Ông Tô cưới quả phụ Thẩm gia, nghe nói hiện tại đều ở chung ."
"Còn không phải sao! Bà nói coi Tô Văn cũng thật là thảm, mẹ của nó đã chết còn chưa bao lâu, cha của nó liền tìm cho nó một mẹ kế."
"Ồ, may mà thằng bé hiểu chuyện, nếu không nhà bọn họ cũng náo loạn ngất trời rồi."
Tôi có chút khó chịu quay đầu lại. Những đại thúc đại thẩm kia suốt ngày không có việc gì,sau lưng nghị luận chuyện người khác, họ lập tức khép miệng, cực kỳ mất tự nhiên haha cười,"Aha, hôm nay khí trời không tệ , về nhà thu quần áo đi."
"A, đúng, tôi còn phải đem bản sao những chiến binh xinh đẹp cho cháu trai xem."
Trong nháy mắt,đi rồi đi, lui rồi lui,duy nhất lưu lại cũng chỉ có mấy đứa nhỏ đang đuổi bắt lẫn nhau, thỉnh thoảng lại phát ra tiếng cười ngây thơ cực điểm.
Hừ, tính tình người ở đây đúng là. . . . . không kính trọng người khác, có chút buồn bã an ủi mình. Dù sao rất nhanh sẽ phải dọn nhà, sau này rốt cuộc không cần cùng đám người kia so đo. Dù sao mấy người đó nói xấu sau lưng người khác, mình cũng không thể cầm băng dán lại miệng bọn họ ?
Ngày dọn nhà so với trong tưởng tượng của tôi tới nhanh hơn. Buổi sáng mẹ tôi chỉ nhẹ nhàng bâng quơ nói với tôi một câu, giống như nói hôm nay bầu trời xanh , "Chúng ta ngày mai phải dọn đến cư xá hạnh phúc rồi, chính là cư xá mới vừa xây chỗ Mã Lan ,con tối nay chuẩn bị một chút, đồ không cần thì bỏ đi."
"A." Tôi có chút kinh ngạc gật gật đầu, nhưng vẫn rất nhanh đón nhận sự thật này, "Con sẽ đi thu dọn ngay bây giờ ."
Đem sách cùng báo chí không cần tới chất thành một chồng, dùng dây cột lại,đem xuống lầu tìm người để hạ giá bán sỉ , người bán hàng rong chạy xe đạp hô lớn ' thu đồ bỏ đây' .Những giấy vụn này lại có thể bán ra được ba chữ số, làm tôi kiếm lời một phen.Ngày khác có thể mời Hạ Phi cùng Thi Thi ăn một bữa thịt dê rồi, hi hi.
BẠN ĐANG ĐỌC
Trọng sinh lưu chi nịch ái
De TodoThể loại: hiện đại đô thị, trọng sinh, huynh đệ văn, theo mình nhận xét là phúc hắc công ngây thơ thụ, HE Tình trạng: hoàn Nhân vật: Hồng Xương x Tô Văn Nội dung: Hồng Xương một ngày tỉnh lại thấy chính mình trở lại năm năm trước, lúc mẹ hắn vừa tái...