Ước mơ mỗi ngày một chap của au là đây :))
...
Máu bắn tung tóe trên không trung như pháo hoa rực rỡ sắc màu trên bầu trời buổi đêm, tà mị, mà quyến rũ. Từng giọt rơi trên nền đất hòa giữa cái không gian tối đen đột ngột yên ắng khiến lòng người hỗn loạn lạ thường.
Pháo hoa rực rỡ tàn lụi, chỉ thấy hiện lên giữa khung cảnh ấy một dáng người sừng sững đứng đó, hai mắt đỏ rực khát máu, tàn nhẫn lại cô độc như loài sói săn ban đêm lại khiến ánh mắt người khác nhìn vào đó như bị thôi miên, vô lực kháng cự.
Thánh giá Mercuss trước sức mạnh cường đại không thể cố gắng phong ấn mà tan vỡ thành từng mảnh.
Ấn kí hình ngọn lửa nhập nhòe trên trán rồi tắt hẳn, cơ thể hòa làm một với đá thuộc tính, sức mạnh không ai có thể chế ngự.
Hàn Tuyết đạp trên thảm cỏ hồng sắc dưới chân, giương đôi mắt nhìn hết thảy những người xung quanh, ánh mắt ấy, hơi thở cường đại ấy lại khiến những kẻ ngỗ ngược run rẩy quỳ sụp xuống. Sức mạnh này mạnh mẽ hơn Hàn Hoa Dạ rất nhiều, tộc nhân Vampire đều vô thức quy hàng kẻ mạnh, kẻ mạnh mới là người chiến thắng.
Hàn Tuyết nhìn một lượt, người người đủ loại biểu cảm, sợ hãi, kinh ngạc, khủng hoảng, nhưng mà hôm nay tất cả những người ở đây, đều phải chết:
"Các người thật đáng chết."
Giọng nói không chút hơi ấm, vang vọng luẩn quẩn trong màng nhĩ mỗi người, biến thành con ác quỷ vô hình từ tốn gặm nhấm tàn sát dũng khí của bọn họ.
Hàn Mộc nhìn cô thoáng như nhìn thấy con trai mình nhiều năm biệt tích. Năm đó con trai ông cuồng ngạo cũng đứng trước sự cung kính của nhiều người như thế này, cũng mang loại sức mạnh sáu thuộc tính cường hãn như vậy, nhưng mà cô gái này mạnh hơn rất nhiều, mà đúng hơn là giống như gấp 10 lần khi được hấp thụ đá thuộc tính, cứ như vậy dễ dàng trung hòa nó mà không bị phản phệ. Thật sự không thể tin được.
Không nói đến câu thứ hai, Hàn Tuyết lười biếng vung tay, máu lại rơi, người lại chết, nằm la liệt một góc, tiếng rên rỉ đau đớn vang lên, kẻ còn sống sợ hãi quỳ rạp xuống tvan xin, hy vọng sát nhân trước mặt rủ lòng từ bi tha chết cho mình:
"Xin tha mạng cho tôi, tha mạng cho tôi, tôi chưa làm gì hết, tôi thực sự không muốn quấy nhiễu đại nhân, mà không, nữ hoàng, nếu như người tha mạng cho tôi một con đường sống tôi nhất định sẽ toàn tâm toàn ý cung phụng người, kính trọng người."
Hàn Tuyết bước lên vài bước, giọng nói vẫn như cũ, tỏa ra hơi thở nguy hiểm:
"Vậy sao? Nhưng ta không cần. Ngươi nói quá nhiều."
Trong một tích tắc, đầu người kia lìa khỏi cổ, huyết dịch như magma phun trào không kiêng nể tăng thêm nồng độ tanh nồng trong không khí, một vài giọt lại vô tình bắn lên mặt Hàn Tuyết, cô đưa lưỡi liến thử rồi nhăn mặt phụt ra:
"Máu thối."
Tiếng súng nổ liên hoàn lại vang lên. Cả thợ săn và Vampire đều mặc định Hàn Tuyết là kẻ thù chung của bọn họ, bởi vì con người này quá tàn nhẫn, dù cho có cầu xin cũng không được tha mạng thì chi bằng cùng nhau giết chết ả mới có hy vọng sống sót.
BẠN ĐANG ĐỌC
HUYẾT TỘC VAMPIRE [FULL]
VampireTruyện này có lấy cảm hứng, ý tưởng từ truyện Trường học Vampire. Mọi người suy nghĩ kĩ trước khi đọc, nếu dị ứng vui lòng click back