Chương 27: Chuông Gọi Hồn

1.3K 16 0
                                    

Đã ba lần chuông điện thoại đổ vang trong đêm, cả ba lần Vọng đều bật dậy cầm ống nghe hỏi nhỏ nhẹ:

- Alô, ai ở đầu dây.

Nhưng cả ba lần bên kia đều im lặng. Nhưng ống nghe bên đó vẫn chưa chịu gác máy. Vọng dù rất kiên nhẫn, đến lần thứ tư thì anh phải gắt lên:

- Này, phép lịch sự tối thiểu của người gọi là phải lên tiếng nhé! Mà bây giờ có biết là mấy giờ không?

Đặt ống nghe xuống lúc ấy Vọng mới nhìn đồng hồ tay hai giờ sáng. Anh lẩm bẩm:

- Kỳ cục!

Bấy giờ Vọng mới soát lại trí nhớ. Rõ ràng số điện thoại nhà riêng của anh hầu như không cho ai ngoài vài người bạn thân. Mà những người ấy thì họ đâu rảnh để gọi điện giờ này, mà gọi rồi không nói nữa... Chắc chắn là có sự nhầm lẫn nào đó... nhưng nếu có gọi nhầm số thì chỉ một hai lần thôi, chớ đâu đến lần thứ tư như vầy...

Re... eng... re... cưng!

Lần thứ năm chuông reo. Vọng định không nhấc ống nghe. Nhưng chuông cứ reo liên tục không ngừng.

Quá bực, Vọng cầm ống nghe lên vừa quát:

- Có điên không! Giờ này...

Nhưng anh khựng lại ngay, bởi bên kia đầu dây giọng của đứa em gái anh:

- Anh Hai, sao anh la em!

Vọng chưa hết bực:

- Mầy gọi hoài như vậy ai không bực!

- Ủa em mới gọi một lần mà! Có chuyện gấp em mới gọi chớ...

Vọng ngạc nhiên:

- Chớ nãy giờ ai gọi?

- Em đâu biết.

Rồi cô nói nhanh:

- Má trở bệnh nặng, em vừa đưa vô bệnh viện, anh tới ngay!

Vọng hốt hoảng:

- Sao không báo liền trước lúc chở má đi!

Hằng giận dỗi:

- Mới gọi đã bị anh chửi rồi, gọi sớm hơn để bị anh...

Cô gác máy. Vọng chợt nhớ là mình chưa hỏi bệnh viện nào, nên gọi về nhà. Bên kia đầu dây chuông reo mà chẳng có ai trả lời. Có lẽ cả nhà đã vào bệnh viện hết. Bây giờ biết tìm ở đâu trong cả chục bệnh viện?

Còn đang lúng túng thì chuông điện thoại lại reo. Vọng mừng vì ngỡ là Hằng gọi lại, anh lên tiếng ngay:

- Má nằm ở đâu?

Bên kia đầu dây một giọng rất lạ cất lên:

- Bệnh viện lần trước đã nằm!

- Biết rồi. Nhưng... cô là ai?

Máy cúp. Vọng suy nghĩ mãi mà vẫn không biết ai vừa trả lời thay cho Hằng. Cho đến khi vào tới bệnh viện, gặp Hằng ở cửa phòng, anh hỏi ngay:

- Hồi nãy ai thay em gọi điện về nhà chỉ bệnh viện má đang nằm vậy?

Hằng ngơ ngác:

Truyện Ma Kinh Dị Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ