Trên sân khấu, thân hình mảnh mai trong chiếc váy đen nổi bật cả một vùng trời. Lay động như một cộng cỏ nhưng lại không hề lộ ra chút nào yếu ớt.
Hạ Thanh thở hắt ra một hơi, cố nén lại những tổn thương trong lòng bắt đầu cất giọng
"Ba, mẹ."
Ông Hùng bà Nga còn chẳng thèm để sự tồn tại của cô vào mắt, lực chú ý vẫn luôn chỉ dừng lại trên người Hạ Nhi đầy thương xót cùng đau lòng, nhìn vào cũng có thể nhận ra vị trí của cô trong lòng họ là có bao nhiêu phần.
Chỉ e là một chút cũng không có.
"Con có chuyện muốn nói."
Hạ Thanh vẫn cất lên chất giọng đều đều, nhưng đáp lại cô lại là một tiếng hừ lạnh cùng giọng nói đầy khinh miệt của ông Hùng
"Tao không có chuyện gì để nói với loại như mày. Đúng là chướng mắt."
Bà Nga đang ủ rủ cũng liền ngẩng phắt mặt lên, hai mắt sáng quắc hướng Hạ Thanh mà rít gào
"Cái nhà này không thể chứa chấp một đứa vô liêm sỉ như mày. Giật cả chồng chưa cưới của em gái, đúng là loại con gái hư hỏng lẳng lơ không ra gì. Cút!! Mau cút ra khỏi nhà tao ngay."
Dứt lời, bà ta hai mắt đỏ ngầu liền quơ lấy cốc thủy tinh trên bàn mà ném về phía Hạ Thanh, nhưng cô đến ngay cả né cũng không làm, cứ thế đứng im cho đến khi cốc thủy tinh đập vào vai cô rồi bể tan thành nhiều mảnh.
Lông mày chưa từng một lần nhíu lại, môi cô hơi nhếch tạo nên một nụ cười rất nhạt, nhạt đến nỗi ngay đến cả chính bản thân cô cũng không hề nhận ra. Nơi bờ vai trắng muốt của cô nay đã xuất hiện một vài vết rách sâu hoắm, máu đỏ tí tách từng giọt rơi xuống thấm vào làn váy đen rồi mất tích như chưa từng xuất hiện.
Mười bảy năm chờ đợi được yêu thương nay lại đổi về là một chữ cút cùng chiếc cốc bể. Cô lần này có vẻ như lỗ nặng rồi.
"Ba, mẹ.."
Mỉm cười nhìn gia đình ba người trước mặt thật lâu, Hạ Thanh lại tiếp tục nói
"Đây sẽ là lần cuối cùng con gọi hai người là ba mẹ.Những chuyện mà con có thể làm đều đã làm hết. Hạ Nhi vẫn sẽ là một học sinh ưu tú được mọi người mến mộ, hôn ước của Hạ Nhi với Minh Phong vẫn sẽ được bác Hạ bảo toàn mà giữ nguyên. Tiền trong sổ tiết kiệm mà con để trong ngăn kéo đều là của hai người, dù không nhiều nhưng vẫn có thể giúp hai người xoay sở được một phần nợ. Từ nay về sau, con sẽ không trở lại đây nữa. Con cũng không cần hai người phải chịu trách nhiệm, tất thảy mọi chuyện về sau, con sẽ tự lo cho chính mình."
Gập người xuống tạo thành một góc chính mươi độ, không một ai để ý thấy thứ lấp lánh mới rơi ra khỏi khóe mặt của Hạ Thanh, chỉ thấy vai cô hơi động, không biết là vì xúc động hay vì vết thương trên vai mà giọng nói cô lúc này đã không còn lạnh nhạt như lúc đầu nữa, thay vào đó là một chút run rẩy cùng nghẹn đặc
"Cám ơn hai hai người vì đã chưa chấp một kẻ như con trong suốt mười bảy năm qua."
Bầu trời hôm đó tối đen một cách kì lạ, không trăng cũng không sao, như làm tăng thêm vẻ gầy guộc cùng cô độc của cô gái nhỏ trước mặt.

BẠN ĐANG ĐỌC
Yêu không cho thoát
RomanceTác giả : S.meo Thể loại : Tình cảm, học đường. Giới Thiệu : Các bạn có tin trên đời này tồn tại một cặp sinh đôi cùng trứng nhưng lại không hề có điểm nào tương đồng? Là sinh đôi nhưng hóa ra lại không phải là sinh đôi. Ai được là thiên thần? Ai t...