Căn phòng hiện tại chỉ còn là tàn tích , mọi thứ hỗn độn và vỡ vụn chồng lấp lên nhau một cách cẩu thả . Jin cất tiếng gọi và gã vẫn im lặng , chỉ có cơn gió lạnh thỉnh thoảng thổi qua cửa sổ ,biến tấm rèm nhung trở thành thứ duy nhất không bất động. Cậu run rẩy lết đến bên cạnh , cố thử lay nhẹ cánh tay gã , nhưng thậm chí còn chẳng thể làm đôi mi của ai đó đụng đậy . Cảm giác sợ hãi xen lẫn với sự hối hận ép cho nước mắt chảy xuống , không hàng lối từng giọt rớt theo vành cằm thành những vệt tròn gai.
-Này.... hức... tỉnh lại đi... này... ya... có nghe tôi nói không đó...
Gã không nghe thấy lời cậu nói , mà hiện tại cũng không thể nghe thấy . Cả thân người đã vô lực tựa lên những mảnh vụn của lọ hoa lyli trắng muốt , lác đác còn dính nhớp nháp những vệt máu tanh .
-Hư ~~~~tôi sẽ không đi chơi nữa... không bao giờ đi nữa... vì thế nên... hãy tỉnh lại đi ... hư~~~
Cậu gào khóc một cách trẻ con và ngốc nghếch thực sự . Lay lay cánh tay gã , rồi thỉnh thoảng lại đem quệt những giọt nước mắt đang thi nhau rớt xuống cổ .
- Xin lỗi... là tôi đã sai rồi... anh mau tỉnh lại đi... tôi hứa sẽ không bỏ đi đâu hết nữa... Taehyung à.... hư~~~~~~~
Tiếng rấm rứt ồn ào làm cho con cún nhỏ bên cạnh gã tỉnh giấc . Nó mệt mỏi mở mắt , liếc nhìn bảo mẫu với ánh mắt tổn thương ngấn nước . Nhưng khổ nỗi bảo mẫu xinh đẹp và ngốc nghếch của nó đang bận thút thít bên cạnh cậu chủ nên vô tình không để ý đến cún nhỏ đang nhúc nhích. Tanie có chút tủi thân , nhưng bỏ qua lòng tự ái cao cả , nó tập tễnh đứng dậy , lết cái thân béo núng lăn tròn qua chân cậu.
-Hư ~~~~~ ya .... a.... a... a... !!!!
Jin bị sự đụng chạm bất ngờ làm cho hoảng hốt giật mình , trong giây lát tiếng khóc biến thành tiếng hét dở dang đến chói tai. Thanh âm làm con cún cũng bị hoảng hồn mà dừng khựng lại , sau đó vì hiểu lầm cậu ruồng bỏ nó mà lao vào lòng cào cào một cách ấm ức . Jin ghì lấy cục béo vào lòng , lại càng khóc lớn tiếng hơn , cún con thấy cậu ồn ào cũng kêu lên rấm rứt . Một người một cún giây lát biến thành một tổ hợp vô cùng phiền nhiễu và hỗn độn.
-Ồn chết đi được !
Gã nhíu mày , nghiến răng thở từng chữ qua kẽ môi mím chặt . Dù là rất khẽ nhưng có vẻ đã lọt được vào tai của người vẫn đang bận khóc lóc . Jin ngưng lại , ôm Tanie bằng một tay , tay còn lại thử lay lay ngực gã :
-Này.... hức.... này...
-Tôi nghe thấy... nên đừng có gào lớn lên như thế !
Jin đưa tay quệt ngang những giọt tèm nhem trên hai má , tiếng nấc nghẹn làm câu chữ bị xô lệch méo mó :
-Hức.... anh... hưc.. tôi ... tưởng... anh.. hức...
Taehyung hé mắt nhìn người đang thút thít bên cạnh , muốn nhúc nhích một chút cuối cùng lại sơ ý đụng vào vết thương mà rít lên một tiếng khe khẽ .
-Anh... hưc.... bị đau sao... hưc... để tôi đỡ anh dậy !
Jin nói rồi vụng về đỡ lấy lưng gã , giúp gã từ từ đứng dậy một cách cẩn thận và không ngừng lo lắng . Gã cũng không hoàn toàn nhớ hết được những gì đã xảy ra tối qua , chỉ là mơ hồ mang máng rằng tên quỷ khát máu kia dường như đã rất tức giận khi không nhìn thấy Jin trong phòng , và rằng nếu như không có Tanie thì có lẽ hắn ta đã hành hạ gã cho tới khi chết mất .
![](https://img.wattpad.com/cover/137483206-288-k421589.jpg)
BẠN ĐANG ĐỌC
TaeJin Black Love
FanficFic Black love nằm trong seri fic FCL full color love của Rose. #Rose #TaeJin #KookJin #Ngược #HE