Trịnh Hạo Thạc đưa cậu vào xe, Chí Mẫn vẫn chưa hết hoang mang.
-Trịnh Hạo Thạc, những gì anh ta nói là thật?
-Cậu có thể tin, cũng có thể không.-Trịnh Hạo Thạc chỉ lạnh nói.
-Vậy nếu như tôi tin thì đúng là như, chẳng lẽ Tĩnh gia là xã hội đen sao?
-Như tôi nói, cậu có thể tin cũng có thể không.
-Lần đầu tiên trong đời tôi thấy giống như cả thế giới phản bội mình vậy.-Chí Mẫn cúi gầm mặt. Tại sao bà ngoại lại không nói cho cậu biết, còn cả cậu, Tể Phạm và Bambam nữa. Tại sao họ lại không nói cho cậu.
-Trịnh Hạo Thạc, anh cũng là hắc đạo?-Chí Mẫn đen mặt.
-Nếu tôi nói phải?-Trịnh Hạo Thạc cười.
Thiên hạ, cậu đã đắc tội với ai như thế này. Tuấn Chung Quốc đã từng nói với cậu rằng xã hội đen chỉ có chém giết, là thế giới tội ác. Lúc nãy cậu lỡ nói dối Trịnh Hạo Thạc chẳng lẽ sẽ bị băm thành từng mảnh
-Trịnh Hạo Thạc, tốt xấu gì anh cũng là chồng trên danh nghĩa của tôi. Vậy anh sẽ không giết tôi đúng không?
Trịnh Hạo Thạc đen mặt, cái cậu này thật lắm chuyện."Chẳng phải cậu lạnh lùng, kiêu ngạo dám quật ngã cả vệ sĩ của tôi sao? Bây giờ mới biết sợ sao?"
-Trịnh Hạo Thạc, chẳng phải anh nói tôi đừng cố gắng mạnh mẽ sao? Bây giờ tôi đang yếu đuối đây!-Chí Mẫn chớp mắt.
-Yên tâm, tôi không giết cậu đâu. Nếu tôi giết cậu, mẹ tôi và cả Tĩnh gia ghi thù tôi mất.-Trịnh Hạo Thạc nói đùa.
-Anh cũng biết nói đùa sao?-Chí Mẫn cứ tưởng hắn là băng sơn ngàn năm ai ngờ cũng có lúc như thế này.
-Chẳng lẽ cậu nghĩ tôi là ma đầu giết người lạnh lẽo?-Trịnh Hạo Thạc nói.
-Không phải sao. Xã hội đen không phải như vậy sao?-Chí Mẫn bối rối.
-Giới hắc đạo này còn tốt gấp bội bạch đạo. Ở đây, sai là sai, phải chấp nhận kết cục. Còn bạch đạo, giết cả nhà cũng chỉ vào tù vài năm, nó thì tốt đẹp gì. Là cậu quá đơn thuần, là cậu không hiểu về nó nên cậu có ác cảm với nó, sau này khi quen, cậu sẽ cảm thấy bạch đạo nó tanh tưởi chẳng khác gì hắc đạo, có khi còn hơn nữa.-Trịnh Hạo Thạc nói nhỏ.
Chí Mẫn ngớ người với những gì hắn nói. Xã hội đen thì có gì hay chứ, chẳng qua là tội phạm thôi, sao lại tốt ơn bạch đạo. Bây giờ tuy cậu không hiểu được, bạch đạo và hắc đạo bên nào tốt. Cậu sẽ biết được cái thế giới mà cậu cho là tốt đẹp nó sẽ thối nát như thế nào.
Trịnh Hạo Thạc nhìn cái bộ dạng ngây ngô của cậu thì chỉ cười nhẹ:"Nói với kẻ ngốc như cậu thì chẳng khác gì đàn gảy tai trâu."
Chí Mãn tức giận, lần đầu tiên trong đời có người chê cậu ngốc:"Anh nói tôi ngu ngốc?"
-Lẽ nào cậu thông minh?
-Tôi tại sao không thông minh?
-Cậu định khoe tôi cái IQ 186 của cậu với tôi sao. Tôi thật tò mò tên ngốc nào đã đo cho cậu vậy.
BẠN ĐANG ĐỌC
[Hopemin][Chuyển Ver]Tổng Tài, Phu Nhân Lại Bỏ Trốn Rồi
RomanceTác giả: XueAnh Thể loại: đam mỹ, hài hước Edit: Kim Yến Bản chuyển ver đã được đồng ý bởi tác giả. Đây là truyện đầu tiên mk edit cho nên nếu có sai sót j mong các bạn comment để mk sửa lỗi😃😃😃