[WinterIron] Dằn vặt, tha thứ, trở về

993 109 70
                                    

Một người đứng bên ngoài vạch an toàn, người còn lại ở trên tàu. Đối mặt. Rõ ràng chỉ cách một cánh cửa, lại như xa vạn dặm.

Đôi mắt Bucky xoáy sâu vào tận đáy lòng Tony, một nỗi bất an dâng trào trong lồng ngực gã. Không khí giữa hai người họ dường như lắng lại, lồng ngực tức tối đến mức không thể thở nổi.

Tony muốn nói gì đó, nhưng lại chẳng thế nào mở miệng được. Môi mấp máy thì thầm từng tiếng, Bucky có lẽ chẳng nghe được điều gì. Chẳng biết hắn ta có để ý biểu cảm của Tony hay không, nhưng đôi mắt kia vẫn sâu thăm thẳm.

Mọi chuyện vốn dĩ đã có thể tốt đẹp hơn thế này. Bọn họ đáng lẽ phải có kết thúc đẹp hơn.

Cánh cửa tàu dần đóng lại, ngăn cách cả hai thế giới. Tony có thể nghe thấy tiếng động cơ, dù nhỏ, nhưng vẫn nghe thấy. Bucky vẫn đứng tại cánh cửa. Tàu dần chuyển động rồi vụt đi.

Để lại một mình Tony.

.

Chẳng biết từ lúc nào, Tony không biết, Bucky lại càng không. Trước giờ cả hai người bọn họ vẫn luôn sống cuộc sống được ngày nào hay ngày đó, mỗi sáng thức dậy được nhìn thấy người kia chính là hạnh phúc. Chỉ là chẳng ai để ý từ lúc nào mối quan hệ này đã bắt đầu rạn nứt.

Tony vẫn luôn cho rằng dù bọn họ có thường cãi nhau về những điều nhỏ nhặt, thì cũng không có nghĩa là có một ngay nào đó sẽ rời xa nhau.

Những gã đã sai. Sai lầm mà chẳng thể sửa đổi được.

Ngày hôm đó đối với Tony, là một khởi đầu rất đẹp. Không khác gì khoảng thời gian trước, thứ mà gã nhìn thấy đầu tiên chính là khuôn mặt Bucky, đã tỉnh ngủ và dành cả thời gian buổi sáng để nhìn dáng vẻ say ngủ của Tony.

Bucky có tật mất ngủ. Tony cũng thế. Nhưng chẳng hiểu sao từ khi bọn họ ở bên cạnh nhau, hay cụ thể hơn là ngủ cùng nhau, đêm tối trôi qua một cách êm dịu vô cùng. Và Tony thưởng thức điều đó.

Gã hơi siết tay Bucky, nhoài người lên hôn một cái lên chóp mũi hắn. Bucky mỉm cười. Hắn rời khỏi vòng tay Tony, đứng dậy khỏi giường, sau đó quay lại nhìn chằm chằm gã. Và với hai cái bắp tay chắc nịch đó, Bucky nhấc bổng cả người Tony ra khỏi giường.

Tony choáng váng một lát, cười khả ố chọt chọt vào cơ ngực Bucky, sau đó đu lên người hắn như con Koala.

Sáng hôm đó của bọn họ tuyệt vời như thế đấy.

Hơi cà phê nóng còn vương.

Cả món bánh mì nướng thật hoàn hảo.

Gã đã nghĩ đó là một ngày tuyệt vời.

Nhưng cũng chính gã, đã phá hủy tất cả.

.

Tony cuộn mình ở trên giường, vẫn còn chút hơi ấm của Bucky, bây giờ lại chỉ còn một mình gã.

Dù có cố gắng thế nào cũng chẳng thể quên được ánh mắt của hắn khi ấy. Dường như đôi mắt ấy đang nói cho Tony biết rằng, tất cả đã kết thúc.

Bucky đi đâu gã không biết. Chỉ là khi vừa tìm thấy hắn, cả hai đã đứng cách nhau một cánh cửa tàu điện rồi.

.

[MCU] Truyện tam đềNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ