[Chủ req này bảo muốn fan SpideyPool khóc lên khóc xuống cáu xé ăn thịt tôi.....
Haha nhưng yên tâm tôi chưa đủ trình viết cỡ đó đâu...]
.
Bọn họ đều nói Wade Wilson điên rồi. Đến chính gã còn chẳng biết mình là đang mơ hay đang tỉnh.
Wade chợt nghĩ tới hình ảnh đôi bàn tay mình nhuộm đầy máu tươi. Thanh kiếm của gã đâm xuyên qua tim người đó. Thứ hơi ấm từ lòng bàn tay kia dần dần tan biến.
.
Đáng lẽ gã không thể có tình cảm với Peter Parker. Đáng lẽ gã đã phải vứt bỏ thứ kí ức vô dụng ấy, khi quyết định đâm xuyên thanh kiếm qua cơ thể của cậu.
Lẽ ra mọi chuyện không nên biến thành như thế này. Mỗi lần đứng trước căn hộ của bọn họ, Wade đều tự nhủ như vậy. Wade chỉ là bước đi vô định, rồi chẳng biết như thế nào lại quay trở lại nơi đó.
Những thứ mà gã không được phép nghĩ về, lúc nào cũng quanh quẩn trong đầu Wade. Là bàn tay buông thõng của Peter Parker và đôi mắt lạnh băng của Tony Stark.
A, hắn ta lúc đó thật bình tĩnh, bình tĩnh đến mức khiến Wade phải rùng mình. Tony Stark không nổi giận đùng đùng như cách hắn ta thường làm mỗi khi nhìn thấy Wade ở bên cạnh Peter. Hắn cũng chẳng tỏ ra một chút đau khổ nào.
Khi ấy, hắn chỉ nhẹ nhàng ôm lấy Peter, tách rời cậu khỏi vòng tay của Wade, rồi rời đi không nói một lời.
Có lẽ là do Wade không quen với việc ôm một Peter lạnh lẽo như vậy. Hoặc là bởi vì thái độ của Tony Stark quá khác lạ.
Có lẽ chỉ đơn giản là quá nhiều thứ lạ thường dẫn tới tâm trạng của gã cũng kì lạ thôi.
Wade nghĩ như thế, rồi ở phía trước cánh cửa căn hộ đóng kín, lặng lẽ ngồi xuống.
.
"Wade..."
Máu thấm đẫm cả chiếc áo trắng của Peter, loang lổ trên lòng bàn tay Wade, cả thanh kiếm cũng ánh lên sắc đỏ tươi chói mắt. Gã không kịp suy nghĩ gì, vội vàng buông tay nắm, đỡ lấy thân mình đang ngã xuống.
Cậu ta lúc đó nghĩ gì? Wade không tài nào nhớ ra được, nhưng gã biết rõ, ánh mắt lúc đó của Peter nhìn gã không có chút gì là ngạc nhiên. Peter biết rồi, cậu ta biết tất cả. Nhưng cuối cùng vẫn chịu nhát kiếm đó.
"Haha..." Lần đầu tiên trong cuộc đời, Wade biết như thế nào là hoảng hốt "Wade Wilson, chúng ta chia tay đi."
Cậu ấy nói lời chia tay khi trên ngực loang ra một vết máu lớn. Vết thương không hề nhẹ chút nào. Từ cách Peter nói, cũng dễ thấy được hơi thở của cậu đã yếu dần rồi.
Nhưng tại thời điểm đó, cậu lại tỉnh táo một cách lạ thường mà nói ra lời từ biệt.
Wade có nghĩ như thế nào cũng chẳng thể nhớ ra biểu cảm của mình lúc đó là như thế nào. Gã rốt cuộc đã dùng khuôn mặt gì để đối mặt với cái chết của Peter?
"Wade, anh không hề yêu em dù chỉ một chút nào cả, đúng không?"
Đúng không?
Gã nên trả lời như thế nào? Lúc đó gã đã trả lời như thế nào?
BẠN ĐANG ĐỌC
[MCU] Truyện tam đề
Hayran Kurguở đây cp nào cũng có, cái gì cũng có, mặn nhạt gì cũng có chỉ là không có liêm sỉ :D