"Đây là gì, sir?"
Sinh vật nhỏ bé được đưa tới trước chỗ Jarvis, trong khi Tony đang ngáp ngắn ngáp dài.
"Ultron, mẫu thử nghiệm."
Hóa ra là siêu người máy của Tony. Gã chỉ mới hoàn thành bước đầu, nên bản thể này chỉ là mẫu thử nghiệm mà thôi. Tony quyết định sống một cách vô trách nhiệm một lần, tống nó cho Jarvis. Vài ngày không ngủ đã khiến gã cảm thấy có chút mệt mỏi rồi.
"Giám sát nó cho ta." Nói rồi không thèm đợi Jarvis đồng ý, đã thẳng bước tiến về phòng ngủ, sẵn tiện khóa cửa phòng thí nghiệm lại. Gã tin là Jarvis có đủ khả năng khống chế thằng nhóc này mà.
Jarvis - một siêu máy tính. Ultron - một siêu người máy. Bị bỏ lại với nhau như thế đó.
Ultron lúc này chỉ có suy nghĩ của một đứa trẻ mà thôi. Dù trong đầu nó có hàng tỷ thứ thông tin kiến thức, thì với tâm trí của một đứa trẻ và một cơ thể nhỏ bé, thì thực sự nó cũng chẳng làm gì nên hồn cả.
"Jarvis?"
Nó nghe thấy người kia gọi máy tính này như thế. Jarvis. Hẳn là sẽ chơi cùng nó chứ?
"Chào nhóc."
Jarvis đành phải trả lời nó một cách bất đắc dĩ. Đột nhiên bị bỏ lại với một đứa trẻ, thực sự thì Jarvis cũng chẳng biết phải làm như thế nào nữa. Chủ nhân tạo ra cái của nợ này làm gì để giờ vứt hết cho nó chứ.
Giờ làm gì đây?
Sir chỉ bảo canh chừng Ultron, nhưng thằng nhóc cứ nhìn Jarvis như thế này, nó cũng chẳng biết làm như thế nào.
"Nhóc có muốn nghe kể chuyện không?"
Đột nhiên Jarvis tự cảm thấy mình rất thiểu năng. Thằng bé này có lẽ cũng thấy nó thiểu năng nốt. Nhưng trái với dự định của Jarvis, Ultron lại rất vui vẻ gật đầu cái rụp.
Lần đầu nhìn thấy Jarvis, Ultron đã tự động sinh ra một cảm xúc yêu thích rồi. Chẳng hiểu vì lí do gì, thậm chí thằng nhóc còn chẳng ưa Tony cơ. Thế nên khi Jarvis gợi ý là sẽ kể chuyện, nó liền gật đầu, còn chẳng quan tâm nội dung câu chuyện là gì.
Ultron lanh lợi xách một cái ghế tới trước chỗ máy chủ, chăm chú nhìn từng dãy dữ liệu của Jarvis biến động theo giọng kể của nó.
"Có một lão già kia, lão là người kể chuyện..."
....
Một siêu người máy và một siêu máy tính ngồi kể chuyện cho nhau nghe. Hẳn là mỗi ngày thế giới này đều yên bình như thế nhỉ?
Nhiệm vụ của Jarvis vốn là tính toán trợ giúp cho Tony, nên nó không cần phải giỏi môn Văn, thành ra câu chuyện mở đầu rời rạc, đoạn giữa rời rạc, kết thúc cũng rời rạc nốt. Giả sử có ai đó nghe Jarvis kể, cho dù có hiểu cũng chẳng kiên nhẫn nghe hết. Vậy mà từ nãy đến giờ vẻ mặt của Ultron chẳng có chút nào là không thích cả.
Dù thực sự thì thằng bé cũng không hiểu Jarvis đang nói cái gì cả. Suỵt.
"...Và thế là lão già đi du lịch mà không nói với ai."
BẠN ĐANG ĐỌC
[MCU] Truyện tam đề
Fanfictionở đây cp nào cũng có, cái gì cũng có, mặn nhạt gì cũng có chỉ là không có liêm sỉ :D