[SpiderIron] Ác mộng, sự chăm sóc, Daddy

2.5K 287 39
                                    

"Ngài Stark..."

"Ta ở đây, nhóc."

Ánh nắng tràn vào căn phòng, mờ mờ ảo ảo tựa mộng. Người đầu tiên Peter nhìn thấy khi mở mắt ra là Tony. Tony đang cau mày ngồi ở bên giường, tay nắm chặt tay Peter.

"Ngài Stark ạ?"

"Ừm."

"Tại sao cháu lại ở đây? Sao ngài cũng ở đây? Đây là đâu vậy ngài Stark? Cháu tưởng..."

"Nhóc, từng câu một thôi."

Đó là một nơi hoàn toàn xa lạ với Peter. Không phải phòng nhỏ của cậu trong căn nhà ở Queens, cũng không phải tòa nhà Stark, hay bất kì nơi nào Peter từng biết. Căn phòng này không quá lớn, được bài trí rất đơn giản, còn khung cảnh bên ngoài cửa sổ, thì đẹp như mơ.

Ở đây không có ai ngoài Peter và Tony. Tiếng nhạc trong chiếc đài cũ kĩ nghe thật hoài niệm.

"Cháu có bỏ lỡ gì không ạ?"

"Nhiều lắm. Đó là một câu chuyện dài. Nhưng bây giờ trên hết là ta cần nhóc tĩnh dưỡng, được chứ?"

Tony đè Peter nằm yên trên giường, không cho phép cậu động đậy, như thể Peter là thứ gì đó rất mỏng manh. Sau khi Peter đã ngoan ngoãn, Tony dém chăn lại cho cậu, rồi đứng dậy. Peter vội vàng bắt lấy tay hắn.

"Ngài Stark, ngài sẽ không bỏ cháu lại chứ?" 

Tony không trả lời, nhướn mày nhìn Peter.

"Cháu sẽ không làm phiền gì đâu. Nhưng khi ngài xong việc hay trở lại thăm cháu được chứ?"

Cái nhìn của hắn làm Peter lo lắng, cậu hạ giọng xuống, mặc dù tay vẫn nhất quyết không chịu buông.

Tony đành gỡ tay Peter ra, cậu nhóc cụp mắt xuống không dám nhìn hắn.

"Ta đã ngồi đây 4 tiếng đồng hồ rồi. Cái lưng già của ta cần được giãn gân cốt. Và ta sẽ không đi đâu hết, nhóc đã vừa lòng chưa?"

Peter ngẩng phắt đầu lên, hai mắt lấp lánh nhìn Tony.

"Nếu, nếu ngài muốn, có thể nghỉ ngơi ở đây. Giường này rộng lắm."

Cậu nhóc dịch sang một bên, giơ tay vỗ vỗ khoảng trống bên cạnh. Tony chần chừ một lát, rồi thở nhẹ ra, nằm xuống phía bên giường Peter đã chừa ra.

"Ngài Stark."

"Ta mệt rồi. Nhóc, im lặng để ta nghỉ."

Cậu nhóc hiếu động ngay lập tức ngậm mồm. Tony có vẻ đã rất mệt, thế nên chỉ một lát sau đã thở đều đều trong giấc ngủ. Nếu như hắn còn thức thì chắc chắn sẽ nhìn thấy cậu nhóc kia với một vẻ mặt nhộn nhạo sắc xuân, đang nhìn mình đắm đuối.

"Ngài Stark."

"Ngài Stark... Ngài ngủ chưa?"

"Ngài Stark này, cháu muốn gọi ngài như thế này lâu rồi..."

"Ngài Stark. Daddy."

Thằng nhóc ngốc. Chẳng lẽ bây giờ Tony lại bật dậy bịt miệng nó hay sao?

[MCU] Truyện tam đềNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ