Một buổi sáng đẹp trời nọ ở tháp Avengers, Tony đang dành thời gian để thưởng thức cốc cà phê tử tế trong suốt vài ngày sau một giấc ngủ rất ngon, rất dài, đáng lẽ hôm nay sẽ là một ngày rất tuyệt đây.
Nhưng...
Ai cũng biết sau chữ nhưng có chuyện chẳng lành rồi.
Không biết từ đâu ra một tên mặc đồ đỏ trông giống hệt cái màu của thằng nhóc cháu mình nhảy vào giữa nhà, thiếu chút nữa Tony đã lầm hắn là Peter. Nhưng mà Tony chắc chắn không nhìn nhầm cái đứa tóc nâu đang được tên đồ đỏ kẹp nách kia đâu.
"Cái trò gì đây?"
Cốc cà phê nóng của Tony coi như đã bị lãng phí rồi.
"Xin chào bố vợ."
"..."
"..."
Ừm, thực sự là lãng phí mất cốc cà phê rồi...
"Peter?"
Đáng lẽ lúc này Peter nên nói câu "Cháu có thể giải thích", như thường lệ, nhưng thằng bé sau khi được thả ra chỉ biết núp sau lưng tên áo đỏ dị hợm kia.
Nó đang mặc bộ áo ngủ mà năm đó Tony đã mua cho. Thật sự là Tony chẳng hiểu một thanh niên 22 tuổi đầu vì sao còn mặc quần Hello Kitty đi ngủ, nhưng điều mà Tony càng không hiểu hơn chính là tại sao Peter lại mặc đồ ngủ đi cùng tên này.
"Pete?"
Tony gằn giọng.
"Có hỏi nữa cũng vô ích thôi, tụi tui đã ấy ấy dòi."
Thế là tên áo đỏ làm ra một cái hành động cực kì thô bỉ, giơ ngón trỏ tay phải chọt vào vòng tròn bên tay trái.
Cái repulsor chẳng biết từ đâu bay ra, bắn một phát, tên áo đỏ văng khỏi tòa nhà.
"Giờ thì hắn chết rồi." Tony phủi bụi trên tay. "Nói chú nghe coi chuyện gì xảy ra."
Peter chẳng biết chuyện trò chuyện với bố (nuôi) về lần đầu tiên của mình có phải là bình thường không, cơ mà thật sự thằng bé chẳng muốn nói một chút nào hết đâu.
.
Chuyện kể ra thì dài, dài lắm, dài tới mức chẳng muốn kể luôn.
Vậy nên là không có kể nữa.
Chỉ là chẳng rõ từ khi nào mối quan hệ bạn bè đơn thuần giữa Peter và Wade (nghe nói là tên của kẻ mặc đồ đỏ, nhưng Tony chẳng quan tâm đâu) đã biến chất mất tiêu.
Rồi Peter ngây thơ bị người ta dụ mất luôn.
Thật là nghiệt ngã.
Peter đã định giấu Tony về việc này, nhưng không ngờ tên Wade này mặc dù não có hơi tàn, nhưng mà trong đầu lúc nào cũng giữ ý định có một gia đình. Cơ mà đã nói rồi, tên này bị não tàn nặng nề, sáng sớm tới tận nhà giằng co với Peter về vấn đề kết hôn.
Thật ra cũng không hẳn là giằng co về chuyện kết hôn đâu, có thể là chuyện khác đó...
Chuyện gì thì ai biết được.
Tóm lại là, sau một hồi sớm tinh mơ vật lộn với nhau, Peter đưa ra một câu chốt hạ: Em không thể kết hôn nếu bố (nuôi) không cho phép!
BẠN ĐANG ĐỌC
[MCU] Truyện tam đề
Fanficở đây cp nào cũng có, cái gì cũng có, mặn nhạt gì cũng có chỉ là không có liêm sỉ :D