Chương 56

1K 35 2
                                    

"Bẩm Bệ hạ, vi thần đã tra xét rất nhiều manh mối, đáng nghi nhất chính là...... Huệ vương Điện hạ." Dung Hà đem một chồng tư liệu điều tra được đặt trước mặt Vân Khánh Đế, "Vi thần đã tra xét vài lần, cung nhân này trong nhà đã không còn thân nhân, từng chịu ân huệ của Đức phi nương nương trong cung, bên ngoài thì thấy nàng cùng Đức phi có gút mắt, trên thực tế chủ tử chân chính sau lưng nàng chính là Huệ vương Điện hạ." Dung Hà thấy Hoàng Thượng mặt lạnh như băng, lại nói, "Có lẽ vi thần còn có chỗ nào đó sơ suất, vi thần lại đi tra rõ thực hư một lần nữa."

"Không cần," Vân Khánh Đế giận cực phản cười, "Đệ đệ tốt này của trẫm, năm đó liền muốn làm Thái tử, nếu không phải cô mẫu dốc hết sức che chở trẫm, bây giờ Đại Nghiệp triều này sao còn có trẫm dung thân." Nói đến Đại trưởng Công chúa, trên mặt Vân Khánh Đế lộ ra vài phần hoài niệm.

Đối với vân Khánh Đế mà nói, Đại trưởng Công chúa trước khi chết vẫn còn nhớ thương ông, đây là phần tình nghĩa khó có được. Làm Hoàng Đế, liền có loại cảm giác chỗ cao không thắng hàn, một vị Đại trưởng Công chúa đã chết, ở trong lòng ông tự nhiên cái gì cũng tốt, thậm chí còn sẽ ở trong trí nhớ của ông tự động điểm tô cho đẹp, trở thành một người hoàn mỹ vô khuyết.

Chỉ có người chết, mới có thể khiến người ta yên tâm mà ký thác cảm tình.

"Hắn muốn tạo phản, quả thực chính là vọng tưởng!" Vân Khánh Đế cười lạnh, "Xem ra là mấy năm nay trẫm đối với hắn quá tốt, khiến cho hắn quên mất thiên hạ này sớm đã là của trẫm, mà không phải thuộc về tiên đế."

Ân oán của Hoàng Đế cùng huynh đệ, Dung Hà làm thần tử, cũng không nên nói gì, cho nên Vân Khánh Đế nói, hắn chỉ cúi đầu lẳng lặng nghe, không nói thêm chữ nào.

Cố tình Vân Khánh Đế lại thích tính cách trầm ổn này của hắn, khiến cho ông cảm thấy người này kiên định có thể dùng, sẽ không sinh ra nhị tâm.

"Đúng rồi, chuyện ngươi nhờ trẫm làm mai mối, trẫm định quá mấy ngày nữa sẽ cùng Ban gia nhắc đến, chỉ là có thành hay không, phải xem tâm tư của Ban gia." Vân Khánh Đế có tâm bồi thường cho Ban ọa một lang quân đức mạo song toàn, hơn nữa Dung Hà lại nguyện ý cưới Họa Họa, đối với ông mà nói đây quả thực chính là một chuyện vui lớn.

Duy nhất tương đối phiền toái chính là cả nhà biểu đệ ông đầu óc tương đối kỳ quái, việc này có thể thành hay không, thật đúng là khó nói.

"Thỉnh Hoàng Thượng tận lực giúp thần hoà giải, Quận chúa mẫu đơn quốc sắc, nếu có thể cưới được Quận chúa, chính là may mắn lớn nhất trong cuộc đời này của vi thần." Dung Hà cười nói, "Vi thần là thật lòng muốn cầu thú Quận chúa."

Biểu tình của Vân Khánh Đế trở nên có chút vi diệu, ông ho khan một tiếng: "Trẫm biết."

Mặc kệ Dung Hà lúc này là thật lòng muốn cưới Họa Họa, hay vì điều gì khác, lúc này ông cũng chỉ có thể tin hắn là thật tình.

Người có thân sơ viễn cận, thân là Đế vương cũng có tâm lý bồi thường của mình, ông thích loại cảm giác vì trưởng bối mà mình kính yêu trả giá này. Đặc biệt là hậu nhâncủa trưởng bối này còn thực bớt lo, không nhúng tay vào triều chính, đối với chuyện kéo bè kéo cánh cũng không có hứng thú, không có dã tâm đến mức cho dù có thiên vị bọn họ thêm một chút, cũng không cần lo lắng bọn họ sẽ làm ra chuyện gì quá mức.

Ta Chính Là Nữ Tử Như Vậy - Nguyệt Hạ Điệp ẢnhNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ