2.BẠN RƯỢU

4.2K 101 2
                                    

Lời kể của Beam.

Như mọi người đã biết rồi đấy, thằng Pha - bạn thân của tôi được chọn làm "Trăng khoa Y" chắc rồi. Tôi cũng chẳng có ý kiến nào cả và cũng chẳng phải là vấn đề gì lớn cho trường chúng tôi nếu muốn tìm một ngôi sao tài năng trong tương lai.

Hằng ngày, trong suốt 3 tuần liền, tất cả Trăng và Sao của các khoa đều phải tụ họp lại để luyện tập, đương nhiên, là vì sự kiện sắp tới đó.

Các bạn có tin nổi không, bọn họ phải tập hát tập nhảy đó!!! Thấy mệt nhỉ??

Tôi và thằng Kit cười như muốn ngã ra khỏi ghế khi nhìn cái cách mà thằng Pha nó ngượng ngùng luyện tập hát.

Nhìn vui lắm đó ~~~

Được, tôi thừa nhận, thằng bạn tôi đẹp trai. Nhưng đâu phải là ông trời thiên vị cho nó tất cả mọi thứ chứ!!! Nó có thể hát, một chút thôi nhưng cũng coi là hát được. Còn nhảy?? Haizz... Muốn cá với tôi không?? Tôi đảm bảo con chó nhà tôi còn nhảy đẹp hơn nó. Nhưng mà ai chú ý tới việc nó nhảy được hay không chứ?? Tất cả những gì mà mọi người nhìn tới chỉ là khuôn mặt đẹp trai cùng với dáng người chuẩn của nó thôi!!!

Thật không công bằng mà!!! Đúng không?? 555

Nếu như thằng Kit nó chăm chỉ mang tài liệu tới tận đây để học (Các bạn biết đó, thằng Pha nó ép chúng tôi phải tới đây luyện tập cùng nó) thì tôi lại tới nơi này thoải mái nói chuyện cùng với mấy chị Hoa khôi năm hai - những người sẽ hướng dẫn chỉ đạo cho những sinh viên năm nhất luyện tập.

"Vậy, em sẽ đến ký túc của chị vào tối nay có phải không??" Hoa khôi của khoa Nông nghiệp hỏi tôi khi ngón tay cô ấy chạm vào tay tôi.

Tôi cười. Mọi người thường nói tôi có nụ cười rất đẹp. Tôi đang suy nghĩ có nên trở thành đại sứ thương hiệu của hãng kem đánh răng hay là phòng khám nha sĩ nào đây...

Haha!! Đùa chút thôi mà!!

"Đương nhiên, em sẽ đến sớm. Hay là... Chị muốn chúng ta làm ở đây??" Tôi cười quyến rũ.

"Thằng Beam!! Mày quên chúng ta có bài kiểm tra vào ngày mai hả??? Chúng ta phải học nhóm tối nay!!!" Thằng Kit nói.

Sao nó lại luôn là người phá hỏng tất cả những dự định của tôi như vậy chứ??? Ờ, mà nó nói cũng đúng, các Giảng viên đã giao cho chúng tôi cả núi bài tập và những bài kiểm tra ngay từ tuần đầu tiên đi học tại trường!!! Thật sự làm bác sĩ khổ như vậy hả??

"Tao sẽ tự ôn tại kí túc xá của tao"

"Tự ôn?? Mày mà biết tự ôn thì tao đi đầu xuống đất!!! Mày sẽ chỉ ở đó mà làm mấy thứ vớ vẩn khác thôi. Nếu như mày mà trượt ấy, tao và thằng Pha cũng chẳng giúp gì được mày đâu"

"Rồi, rồi." Tôi quay sang nàng Sao tôi vừa tán đổ "Chúng ta có thể ra ngoài lúc này không?? Em nghĩ mọi người sẽ chẳng để ý đâu!!"

Từ khóe mắt, tôi thấy thằng Kit lắc đầu chán nản. Tại sao lại vậy chứ?? Nếu như không thể để dành tối làm thì làm bây giờ không phải tốt hơn sao?? Tôi thậm chí có thể đi về ký túc của cô ấy rồi quay lại trước khi cái kì huấn luyện điên rồ này kết thúc và đi ôn bài cùng hai thằng bạn kia nữa kìa.

[Hoàn] [ForthBeam] NAM KHÔI KHOA KỸ THUẬT & TÊN BÁC SĨ MAN RỢ (Transfic)Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ