Chap 12.Điều Kiện

14.3K 994 57
                                    

Jemi đọc một lượt hết bản hợp đồng hôn nhân đó, sau khi cô tốt nghiệp cấp 3, cả hai sẽ đóng giả thành vợ chồng trong 2 năm, 2 năm sau sẽ bịa ra lí do không hợp nhau để ly hôn, bên nam sẽ bí mật đưa một khoản tiền lớn cho bên nữ coi như đền bù.

"Cũng được đấy! Ít ra cũng không bị lỗ!"

Nhưng được một lúc cô lại thấy không ổn, cho dù Kim Taehyung nói là sẽ đền bù một khoảng tiền cho cô với 2 năm thanh xuân ngắn ngủi đó, nhưng còn lần đầu của cô thì sao đây? Kim Taehyung lúc đó đã lấy nó đi rồi, vẫn lỗ, phải đòi thêm cái gì đó mới được.

Cô mon men đi đến phòng của Kim Taehyung mà gõ cửa.

"Tôi là Jemi, vào được chứ?"

"Ừ!"

Nghe được câu trả lời, Jemi liền mở cửa, căn phòng của Kim Taehyung khác biệt cô hoàn toàn với một tông màu xám, mọi thứ đều được trang trí và thiết kế vô cùng đơn giản, giờ cô mới biết Kim Taehyung thích những màu như này, thật là giản dị, không phải bất cứ người giàu nào cũng làm vậy.

Han Jemi nhìn Kim Taehyung, anh vẫn không để tâm đến cô lắm, mắt dán vào xấp giấy trên bàn, tay còn cầm bút gõ gõ trên mặt giấy như đang suy nghĩ.

"Nè!"- cô bước lại gần chỗ Kim Taehyung.

"Kính ngữ đâu?"

"Chỉ có tôi với anh mà cũng cần kính ngữ à?"

"Nhà tôi vẫn còn có người, nếu để họ nghe thấy mà báo với ba mẹ tôi thì không hay."

"Vậy thì... ông xã?"

Kim Taehyung khinh bỉ dời mắt.

"Nói bình thường đi! Không cần phải gọi mấy cái từ nghe dị ứng này."

Kim Taehyung cau có, thật ra phòng anh cách âm tốt như vậy, cho dù có gào thét thì ở bên ngoài cũng đâu có nghe, vì vậy nói chuyện cũng không cần kính ngữ, nhưng muốn thay đổi tính nết của cô, bắt buộc Kim Taehyung phải nói như thế, xem ra cô cũng biết nghe lời, mặc dù nghe có hơi khó chịu.

"Tôi đã đọc hợp đồng này của anh rồi, nhưng được quyền yêu cầu thêm không?"

"Nói thử xem!"

"Anh lấy đi lần đầu của tôi, vì vậy tiền anh nói cho tôi chỉ đủ bù đắp cho 2 năm hôn nhân của tôi thôi, nên tôi muốn ý kiến thêm cái này, chỉ cần anh giúp tôi thì đã bù đắp việc lấy đi lần đầu của tôi rồi."

"Việc gì?"

"Mẹ tôi đã đăng ký cho tôi học ở một trường cấp 3 khác, tôi vẫn sẽ tiếp tục đi học, nhưng sau khi tôi tốt nghiệp cấp 3, tôi vẫn muốn được học đại học và kiếm tiền, anh không phiền nếu giúp tôi chứ?"

"Được! Học phí toàn bộ tôi sẽ giúp cô!"

"Đại ân đại đức của Kim Taehyung thì Han Jemi tôi xin đời đời nhớ ơn."

"Nhưng sao lại muốn đi học đại học vậy? Tưởng cô không thích."

"Hừ, anh không biết thời đại bây giờ con gái phải có học thức mới được hay sao, hơn nữa, tôi cũng cần phải kiếm người yêu để sau này ly hôn với anh rồi cũng có thể lấy một người chồng khác tốt bụng hơn anh, yêu tôi hơn anh đó."

Kim Taehyung nhướn mày khi nghe lí do này, không ngờ Han Jemi cũng có thể suy nghĩ đến việc này.

"Sáng mai tôi sẽ làm đơn nhập học ở trường mới đó, báo trước với anh thôi, giờ thì hết rồi, chúc anh ngủ ngon nha."

Jemi đã nói xong những điều cần nói, cô vừa mới mở cửa, dì giúp việc đã ở bên ngoài từ khi nào.

Thôi chết, không biết dì ấy có nghe thấy những lời cô đã nói với Kim Taehyung hay không?

"Có chuyện gì vậy dì?"

"Phu nhân đang ở dưới nhà đấy ạ! Hình như là đang tìm cậu và tiểu thư!"

"Có mình nữa sao?"- Jemi.

"Tôi biết rồi!"- Taehyung nghe thế liền đứng dậy.

"Ấy Kim Taehyung, hay anh cứ đi một mình xuống dưới đi, cứ nói là tôi bị mệt nên bây giờ đã ngủ rồi! Tôi không muốn gặp cô Kim ngay lúc này đâu."

"Cô mà không xuống thì mẹ tôi lại nghi ngờ này nọ."

"Thôi, tôi không đi đâu!"

"Được!"

Kim Taehyung gật đầu, cứ tưởng anh ta đồng ý, ai dè anh ta lại bế cô lên trên vai khiến cô hoảng hốt không biết nên làm gì, vội giãy giụa.

"YAH! Làm trò gì vậy?"

"Taehyung? Jemi?"- mẹ Kim nghe tiếng cô la hét liền ngước nhìn.

"Mẹ!"

Kim Taehyung thả Han Jemi xuống, bây giờ cả hai đang ngồi đối diện với mẹ của anh, Han Jemi len lén trừng mắt liếc anh ta.

"Mẹ đến tìm tụi con làm gì ạ?"- Kim Taehyung.

"Mẹ đến đưa sữa và một ít đồ ăn cho Jemi, con dâu mẹ nên bồi bổ một chút."- mẹ Kim cười cười.

"Con cảm ơn cô!"- Jemi.

"Cô gì nữa? Phải học gọi mẹ đi!"- mẹ Kim.

"Còn gì nữa không ạ?"- Kim Taehyung.

"Không! Jemi mau uống sữa này đi nhé, buổi tối uống sữa mới tốt được."- mẹ Kim hớn hở.

"Ơ...? Dạ?"- Jemi không hiểu gì nhưng cũng nghe lời, cô vừa lấy bình sữa lên chưa kịp uống đã bị Kim Taehyung giật lấy - "nè, làm gì vậy?"

"Sữa để lát uống! Bây giờ có việc cần làm đấy!"- Kim Taehyung.

"Làm gì?"- Jemi.

"Mẹ về trước đi! Bọn con cần làm một số chuyện!"- Kim Taehyung.

"À, vậy mẹ về đây! Jemi nhớ uống sữa nha con!"- mẹ Kim.

Mẹ Kim vừa đi khỏi cửa, Kim Taehyung lại bất ngờ bế Jemi lên mặc cho cô la hét.

"YAH! BỎ XUỐNG! BIẾN THÁI!"

Lên đến trên tầng, Kim Taehyung thả cô xuống.

"Anh tính làm cái...?"- Jemi chưa nói hết đã bị Taehyung chặn lại.

"Im lặng một chút!"

"Hả?"

"Mẹ tôi nghe tiếng cô la hét như vậy, chắc đang nghĩ tới chuyện đó rồi."

"Chuyện... đó?"

"Lát nữa bỏ hết mấy món mẹ tôi đem tới đi!"

"Tại sao?"

"Lúc nãy tôi để ý thấy nụ cười của mẹ rất lạ, ánh mắt cứ dán chặt vào bình sữa đó, còn nữa, bà còn bắt cô uống ngay lập tức, tôi nghĩ rằng chắc mẹ lại giở trò, giống như cái ngày họ bắt tại trận tôi và cô ngủ chung, mẹ tôi nguy hiểm lắm, cứ đề phòng cho chắc."

"Anh nghĩ nhiều quá rồi đó!"

"Vậy xuống dưới uống thử đi! Bị gì rồi đừng trách tôi bỏ mặc!"

Jemi nghe nói vậy bỗng rùng mình, cô cười cười - "hì hì...! Thôi khỏi!"

|kth| Cưới Rồi Hãy Yêu [HOÀN]Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ