Chap 23.Đụng Độ

14.3K 940 41
                                    

Sáng hôm sau, Han Jemi thức dậy, cái no hồi tối có vẻ đã làm cô quên mất sự việc của Kim Taehyung, cô vội đánh răng, thay đồ, rửa mặt và vệ sinh cá nhân rồi xuống dưới nhà.

"Tiểu thư, sao hôm nay cô dậy sớm vậy?"- dì giúp việc bất ngờ.

"Dạ! Tại con muốn tới trường sớm!"

Kim Taehyung không nói gì, chỉ tập trung ăn, anh không còn "kiếm chuyện" cô như mọi ngày nữa rồi.

Cô đi đến ngồi vào bàn, thỉnh thoảng có liếc nhìn qua Kim Taehyung, hôm nay anh có vẻ ít nói hơn thường ngày, tất cả cũng chỉ vì Lim Nahye thôi sao? Rốt cuộc tối qua họ đã cãi nhau về cái gì vậy trời?

Jemi ăn được vài muỗng, Kim Taehyung đã rời khỏi bàn.

"Thiếu gia đi sớm vậy? Cậu chưa ăn xong mà!"

"Tôi no rồi!"

Jemi nghe vậy vội bỏ bát đũa xuống, thấy Kim Taehyung đã ra khỏi cửa liền xách balo lên chạy theo sau.

"Con cũng no rồi! Dì dọn dẹp phần còn lại đi nha! Con cảm ơn!"

"Tiểu thư? Cô cũng...?"

Dì giúp việc bất lực, tối qua dì nghe bọn họ cãi nhau, chẳng lẽ sáng lại định chơi trò tuyệt thực với đối phương à?

Kim Taehyung lên trên xe, vừa khởi động xe lên thì Han Jemi đã chạy xông ra chắn đằng trước.

"Muốn chết thì ra mà nhảy sông! Đừng có biến người khác thành hung thủ!"

"Anh khùng hả? Nhìn mặt tôi giống muốn chết lắm sao?"

"Vậy thì mau tránh ra!"

"Đưa tôi đi học!"

"Không rảnh!"

"Anh là giám đốc mà, quên rồi à?"

Kim Taehyung bất lực - "lên xe đi!"

Jemi nghe vậy liền cười khúc khích liền chạy lên hàng ghế trên ngồi, cô vừa cài dây an toàn vừa nói.

"Xem như anh còn có lương tâm đó!"

Kim Taehyung không nói gì, trực tiếp lái xe đi, trên xe xung quanh hoàn toàn tĩnh lặng, Jemi nhăn nhó nhìn anh, gương mặt bí xị như vậy chắc chắn là chẳng có gì tốt lành, nhưng mà lúc anh ta vui với buồn gương mặt cũng có một kiểu chứ có khác gì đâu, vẫn đẹp trai.

Được một lúc thì cô đói bụng, tay ôm lấy bụng mình, may mà bụng không kêu ra tiếng, nếu không thì xấu hổ chết mất, chỉ tại cái tên này mà cô không thèm ăn sáng luôn đây này.

Chiếc xe dừng lại, Jemi liền ngước ra ngoài, mới đây đã tới trường rồi sao?

"Còn không mau xuống xe!"

"Từ từ tôi xuống! Anh hung dữ quá đi!"

Jemi vội gỡ dây an toàn ra, hậm hực cầm balo lên.

"Khoan đã!"

"Sao nữa?"- cô quay lại.

"Lúc nãy cô chưa ăn xong bữa sáng! Xuống canteen ăn thêm đi!"

"Hả?"

Cô chưa kịp định hình chuyện gì thì cửa kính xe đột nhiên kéo lên che mất khuôn mặt anh rồi, cô phì cười, vẫn biết quan tâm người ta cơ đấy.

|kth| Cưới Rồi Hãy Yêu [HOÀN]Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ