Chap 35

3.5K 130 39
                                    

Cả đêm hôm đó David nhốt mình trong quán bar cuối hẻm nhỏ. Quán bar này cậu từng đi qua, quán nơi góc khuất trốn ánh mắt của chính phủ, nơi để hấp dẫn những người trẻ tuổi. Âm nhạc xập xình inh tai, những thanh niên vì men rượu mà nhảy điên cuống trên sân khấu, David lại chọn nơi góc khuất ít người qua lại để uống rượu.

Trên bàn đã trải đầy mấy chai rượu, nhưng chiếc ly vẫn luôn có nước đổ vào rồi lại đổ ra, vị nồng chát bám trên chiếc lưỡi mang theo cái gay gắt nơi cổ họng.

- David... cậu về đi... trễ rồi. - Anh bartender bước tới khuyên.

Sở dĩ anh biết cậu là do quen qua Minh Nhật, Minh Nhật từng đưa David qua đây chơi vài lần, nên tính ra cũng có chút quen biết. David ánh mắt mơ màng nhìn người con trai đang lau chai rượu trưng trên kệ, giọng ngà ngà vang lên:

- Không sao. Tôi muốn uống nữa... anh lấy giúp tôi.

Bartender bất đắc dĩ lấy thêm một chai cho cậu, nhưng chai đang định rót vào thì có bàn tay vịn lại... cậu bực bội nhìn lên mới phát hiện người ngăn chặn kia mặt mày tối sầm, ánh mắt hung hăn nhìn về phía cậu.

- Anh đến đây làm gì?

- Tôi đến tìm em... đi về mau. - giọng người đó lạnh đi.

- Tôi không về! - cậu trong cơn say càng bướng bỉnh hơn, kháng cự lại anh.

Thome không kiên nhẫn, dùng sức kéo mạnh tay cậu kéo vào xe, chỉ đặt xấp tiền xem như trả đống chai rượu chất đống trên bàn.

- Buông tay! Đau tôi...

"Rầm...ưm" Thome trong cơn nóng giận, thô bạo đẩy mạnh cậu vào xe, cả thân người tiếp xúc với đầu xe đang nhô ra kia.

"chát...ưm...chát...chát...chát...chát...ưm...chát...chát...chát...aa...chát...chát"

Thome rút sợi dây lưng, thẳng tay đánh xuống mông cậu. Tiếng roi chạm vào chiếc quần tây vang lên khắp khu nhà xe, cũng may là buổi tối không người qua lại, nếu không cảnh tượng này thật khiến người ta hoang mang.

"chát...chát...aa...chát...chát...chát...đau...chát...chát...chát...ưm...chát...chát"

"chát...chát...chát...hức...chát...chát...chát...chát...đừng đánh nữa... chát... chát...chát"

"chát...chát...hức...chát...chát...aaa...chát...chát...chát...ưm...chát...chát...chát"

Cái đau thấm dần, vùng da sau lớp vải đã đỏ ửng lên, đau rát. David không chịu nổi muốn bật người dậy, nhưng lại bị Thome đè xuống, sức lực vì men rượu giảm đi rất nhiều, không còn cách nào nằm im chịu trận. Tiếng roi xẹt qua không trung mang theo âm thanh rợn người, từng tiếng từng tiếng không điểm dừng.

"chát...chát...ưm...chát...chát...chát...chát...aa...chát...chát...đau...chát...chát"

- Hôm nay tôi đánh cho em khỏi đi được... xem em còn sức để đến đây uống rượu nữa không.

Thome cứ vô tình hạ xuống từng roi, vị trí cũng dời sang xuống đùi non, cái đau càng lan rộng.

- Cầu xin anh... hức... đừng đánh nữa mà. - David chịu không nổi liền bất chấp quỳ xuống, miệng liên tục lẩm bẩm xin tha.

Minh Nhật, em chết chắc rồi! (Đam mỹ + huấn văn)Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ