Chap 48

3.1K 126 50
                                    

Hôm đó, David vừa tan ca liền một mạch lấy xe đi về. Từ ngày ở nhà Thome, anh liền không làm khó cậu nữa, chỉ chú tâm vào công việc. Đôi khi không nhịn được có chút quan tâm, thường mua cơm đến cho cậu. David cũng không phải lạnh lùng quá mức, nhàn nhạt nhận cơm của anh, anh thấy thế cũng rất vui, liền mỗi ngày mua cơm cho cậu.

Davia xuống tầng hầm bệnh viện lấy xe, sau lưng có cảm giác bất an. Cậu ráng bình tĩnh bước đến xe của mình, định lên ga chạy thì phát hiện bánh xe bị bể. Lòng cậu càng lo hơn, tim đập thình thịch bước xuống kiểm tra, bánh xe có dấu hiệu bị người khác đâm. Một đoạn băng ghi âm bất chợt phóng đại trong không gian rộng lợn: "Buông tay Thome! Nếu không cậu sẽ gặp nguy hiểm".

Vừa nghe đến tên này cậu như muốn nổi điên, bực bội quát: "Giỏi thì ra đây nói chuyện, đừng ở đó phát ghi âm đe doạ. Anh ta với tôi như thế nào cũng không quan tâm tới cô!".

- Cậu dám trái lại tôi? Tôi có thể làm cậu với anh ấy rời xa nhau một thời gian, tôi cũng có thể làm hai người cả đời không gặp lại!

Âm thanh người con gái trong trẻo thuần khiết, nhưng qua những lời cay nghiệt càng trở nên đáng sợ. Trên đời này lại còn người con gái vì tình mà bất chấp thủ đoạn, đến cả đe doạ mạng người cũng dám làm. Yêu anh chưa bao giờ được an toàn!

- Sophia? Cô vẫn cứng đầu? Thome không yêu cô, vì cớ gì cứ mãi nắm chặt như thế? Gia thế cô tốt, nhan sắc cô có, học vấn cô cao, có biết bao nhiêu người vì cô mà đến. Tại sao cô cứ mãi bám vào người không yêu mình?

- Im miệng! Thứ như cậu làm sao hiểu được. Cả bọn người kia đeo bám tôi chỉ vì tiền của tôi mà thôi. Nếu không có tiền... tôi chỉ là đống rác trước mặt họ. Nhưng Thome thì khác, anh ấy tốt với cậu như vậy, yêu cậu như vậy, không màng gia thế cậu không hiển hách. Người con trai như vậy mới xứng đáng với tôi!

- Xứng đáng? Cướp tình cảm của người khác mà cô dám mở miệng nói xứng? Anh ấy tốt... nhưng chưa hề yêu cô.

Vừa nói xong cậu còn thấy mình tàn nhẫn. Sophia thấy thế chỉ biết lặng câm, ánh mắt mơ hồ một tầng nước. Nhưng sau đó không lâu, cô ta liền trở nên hung hăng sấn tới đẩy cậu xuống đất, giọng run lên: "Anh ấy sẽ yêu tôi... tôi cái gì cũng có... anh ấy không có lí do để không yêu tôi... Đúng vậy! Chính vì có cậu, anh ấy mới chán ghét tôi. Tôi không để cậu sống trên đời... ".

Cô ta từ đâu rút ra con dao sấn tới, đến khi con dao xém chạm vào tim thì có tiếng vang lại phía sau: "Dừng tay!"

Sophia liếc mắt một chút liền phát hiện ra Thome, nhanh tay gạch lên chân David một cái cảnh cáo rồi chạy đi. Thome định đuổi theo nhưng cuối cùng lại thôi, vấn đề anh quan tâm chính là cậu. David bị đau do vết chém nên cứ ngồi ở đó, mồ hôi túa ra vì đau...

- David... em sao rồi?

- Không cần anh quan tâm. Nếu không phải tại anh thì cô ta đâu có căm hận tôi đến mức muốn giết tôi? Gia thế anh tốt như vậy, tôi không xứng. - Cậu nghẹn đi.

- Được được... đều tại anh cả. Là anh đã sai mới lần lượt làm tổn thương em. Anh đưa em lên bệnh viện băng bó, nếu không sẽ nhiễm trùng.

Minh Nhật, em chết chắc rồi! (Đam mỹ + huấn văn)Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ