Nông gia [198 - 200]

2.2K 50 0
                                    

Tác giả: Sài Mễ Du Diêm

Edit: Jean

Link: jeannguyen1106.blogspot.com/2016/06/muc-luc-nong-gia-nhac-tieu-lao-ban.html

*****

[198]  - Chia giường ngủ

Chương Thời Niên lúc này mới xác định chính mình không nghe lầm, nhướng nhướng mày hỏi: "Em cảm thấy thế nào?", y ở cùng Lục Giang Viễn? Đây là đề nghị quái đản gì vậy.

Trần An Tu cảm thấy cũng được nha, thuận tiện còn có thể nuôi dưỡng tình cảm một chút. Nhưng hắn có gan nghĩ lại không có gan nói, "Em thì sao cũng được, em ngủ với ba hay ngủ cùng chú Lục đều ổn cả. Vấn đề là anh, anh và chú Lục bất hòa không muốn ngủ cùng nhau, chẳng lẽ muốn ngủ với ba em sao?".

Chương Thời Niên trầm mặc, y cùng Lục Giang Viễn quan hệ tuy rằng chẳng được tốt lắm, nhưng cũng chưa đến nỗi thù hận gì, y rửa chân cho Mạo Mạo xong rồi thả bé lên khán, đưa cho cu cậu một quả táo bằng đồ chơi.

Trần An Tu thấy Chương Thời Niên im lặng ngầm xem như đồng ý, trên mặt cười thật tươi xích lại gần nói: "Anh xem, quả thật là không còn cách nào khác. Em và ba ba đến chổ cậu hai, phòng này để cho hai người. Đợi lát nữa chú Lục tắm xong, anh giúp chú ấy bôi thuốc nha, thuốc em để trên bàn đấy." Khán ở đây so ra lớn hơn giường hai người bên kia, nếu có bất hòa đến đánh nhau xem ra cũng đủ rộng rãi. Bất quá khả năng này theo hắn nghĩ rất ít đi ha, đều đã là người trưởng thành cả rồi.

Chương Thời Niên đưa tay niết khuôn mặt đang tươi cười sát bên cạnh, áp môi hung hăng hôn hai cái: "Trở về tính sổ với em sau". Thật nghĩ rằng y sẽ tin tưởng cái cớ rách nát như vậy sao, làm như không còn cách nào khác vậy. Có điều nhìn sắc trời đã tối nên cũng không muốn lăn qua lăn lại chuyện này nữa, hôm nay trong nhà đã đủ loạn rồi.

Trần An Tu thấy rõ nét mờ ám ở đáy mắt Chương Thời Niên, cười cười kéo giãn khoảng cách giữa hai người, trên mặt còn giả vờ vô tội, pha trò nói: "Anh vừa rửa chân cho Mạo Mạo xong, bẩn chết được, đừng táy máy tay chân."

Từ việc trong phòng bếp lần đó đã lưu lại bóng ma trong lòng Trần An Tu, khiến cho hắn đến giờ vẫn không có cách nào nhìn thẳng vào thứ gọi là tạp dề được. Hắn cũng chả muốn lại bị Chương Thời Niên tìm được cái cớ mới để trừng phạt, lần sau còn không biết là gì nữa đây. Ở phương diện này, hắn vĩnh viễn chẳng phải là đối thủ của người này.

Chương Thời Niên nhìn sắc mặt chợt tối chợt sáng của Trần An Tu, trong lòng cười thầm, ghé vào lỗ tai hắn nhỏ giọng nói: "Cái lắc chân lần trước mua còn ở nhà nhỉ?"

"Tôi không mang, việc này anh nghĩ cũng đừng nghĩ đến." Hắn đẩy mạnh Chương Thời Niên một cái, giống như mèo bị giẫm phải đuôi, tránh được bao nhiêu xa thì nhảy ra bấy nhiêu, sức bật thật sự không phải tầm thường.

Lâm Trường Ninh đang cùng hai ông bà cụ và Tấn Tấn nói chuyện trong nhà chính, đột nhiên nghe tiếng động lớn, đến gõ cửa hỏi: "Tráng Tráng, làm sao vậy?"

Tấn Tấn cũng đẩy cửa tiến vào: "Ba ba?"

Trần An Tu bên tai còn ửng đỏ, thật hết cách, da mặt hắn còn chưa dày đến trình độ thờ ơ với loại trêu chọc này. Nhưng nhìn vẻ mặt thật thà quan tâm của hai người ở cửa, hắn cố trấn định lại, kéo khóe miệng cười nói: "Nói đùa chút thôi, đúng rồi, ba ba, đêm nay ba cùng con qua bên chỗ cậu hai ngủ đi."

NÔNG GIA NHẠC TIỂU LÃO BẢNNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ