"Cậu biết không, Taehyung? Ông chủ là người đã cưu mang tôi..."Hosuk vừa thều thào hổn hển thở vừa khó khăn nói. Mặc dù bây giờ Hosuk rất mệt, nhưng anh cũng phải giải tỏa nỗi lòng mong muốn đi theo ông chủ, cũng chính là ân nhân của mình cho Taehyung biết. Và câu trả lời mà anh nhận được từ Taehyung chính là một khoảng không im lặng, không có câu đáp trả. Chỉ có những hành động cố chấp vác anh lên vai và dìu ra ngoài của Taehyung đang diễn ra mới chứng tỏ Taehyung thật sự đang tồn tại.
...
Năm đó, Hàn Quốc lâm vào nạn đói khủng khiếp nhất chưa từng có trong lịch sử...Vì thiên tai, chiến tranh, bệnh tật đã làm cho đất nước lâm vào tình trạng hiểm nghèo và vô cùng khó khăn.
Hoạt động nhà máy thì bị đình trệ, công ăn việc làm của giai cấp công nhân bị mất đi, gia đình các hộ dân lâm vào khó khăn, chính phủ phải gấp rút giải quyết các vấn đề đối ngoại,... tình thế khó khăn dẫn đến tình trạng xuất hiện những mặt hàng độc quyền và kéo theo sau đó biến động giá cả thị trường...
Chỉ những hộ dân thuộc tầng lớp trung lưu trở lên mới có thể mua chúng, những người dân nghèo phải hoàn toàn phụ thuộc vào người giàu, họ làm công cho người giàu, làm cật lực như một cái máy. Phải, họ trở thành nô lệ, làm việc bị bóc lột dã man sức lao động, nhưng cái giá trả về lại không hề xứng đáng với những gì mà họ đã bỏ ra, nhiều người vì chịu không nổi phải bỏ lại quê hương họ hằng yêu dấu mà đi đến những đất nước khác để định cư.
Gia đình của Jung Hosuk là một trong số đó.
Nhà Hosuk có ba người, anh là người chồng kiêm luôn trụ cột gia đình phải chạy buôn ba khắp nơi khiêng vác nặng nhọc, người vợ thì làm mướn cho những phú hộ giàu có. Họ miệt mài làm lụng, còng lưng ra phục vụ người ta chỉ để có thể kiếm đủ miếng cơm manh áo cho con trai nhỏ đủ điều kiện đi học.
Họ đáng ra đã có thể duy trì cuộc sống này qua ngày nhưng sự kiện đó đã đánh tan những gì mà họ mộng tưởng về cuộc sống sắp tới.
Người vợ lâm bệnh nặng, là bệnh tim bẩm sinh lại tiếp tục tái phát. Nguyên nhân vì làm lụng quá sức của mình chỉ để kiếm đủ từng bữa cơm cho người chồng và con nhỏ được ăn ngon.
Đứa con trai phải nghỉ học vào viện chăm sóc mẹ mình. Hosuk phải chạy khắp nơi để xoay tiền lo cho bệnh tình của vợ. Cứ mỗi tuần là phải vào viện một lần cùng với bao nhiêu giấy tờ hoá đơn cộng với những con số nhức mắt.
Nó thật sự làm cho anh mệt mỏi.
Và đúng là như vậy, anh đã sớm mệt mỏi đến gần như lâm vào khủng hoảng trong thời gian đó. Anh tìm đến cờ bạc, cá độ để kiếm thêm tiền. Thắng được hai ba lần, anh liền cảm thấy hy vọng. Rồi tiếp tục chìm đắm triền miên vào nó, nhìn ông bây giờ người cũng không ra người, ánh mắt thẫn thờ, lúc nào cũng trong trạng thái căng thẳng đến tột độ....
Nợ nần chồng chất, lại rượu chè liên miên, anh không dám bước về nhà. Bởi vì anh sợ. Sợ phải đối mặt với những kẻ giang hồ đâm thuê chém mướn, sợ phải nhìn thấy tờ hoá đơn với những con số ám ảnh, sợ nhất... là phải đối mặt với khuôn mặt thất vọng của người vợ bệnh nặng và hình ảnh của người con trai luôn trông ngóng ba mình trở về.
BẠN ĐANG ĐỌC
Thiếu gia hắc bang có chút manh [KookV-Longfic]
FanfictionCp: Jeon Jungkook x Kim Taehyung Mô tả: Xã hội đen, hắc bang, bạo lực. Thể loại: ĐM, hắc đạo, có sủng có ngược, cường công, cường thụ, Longfic, HE. "Thân thủ tôi đã truyền cho cậu, hết thảy những quan tâm săn sóc cũng đã cho cậu, mạng nhỏ này cũng v...